Nói xong, Võ Đông Anh không chút kiêng kỵ mà cười như điên.
Đối với anh ta mà nói, dường như lần này Lâm Thiệu Huy không thể nào để nào trốn thoát.
Cho dù không trị được Lâm Thiệu Huy như cũng khiến cho Lâm Thiệu Huy thân bại danh liệt. Sau đó anh ta thì có thể ôm lấy người đẹp về nhà, cùng Từ Hữu Dung lăn giường, sống cuộc sống sung sướng.
Cục trưởng Kiên cũng chế nhạo, dùng tư thế của kẻ chiến thắng, khinh thường nhìn Lâm Thiệu Huy.
"Ha ha, vậy sao?"
Lâm Thiệu Huy chỉ cười nhạt nói:
"Vậy tôi hy vọng các anh có thể nhớ kỹ một chút, đợi một lúc nữa xem có còn cười được nữa không!"
“Cho thể diện mà cậu còn không cần!"
Cục trưởng Kiên bất ngờ đập bàn, nghiến răng rồi gầm lên:
"Lâm Thiệu Huy, đừng lãng phí thời gian của tôi. Tôi rất bận. Nếu cậu không thừa nhận hành vi phạm pháp, thì tôi sẽ lập tức khiến cậu đẹp mặt!"
“Cậu muốn khiến anh đẹp mặt cơ?” Đột nhiên từ ngoài cửa vang lên một giọng nói.
Sau đó, một người đàn ông trung niên đẩy cửa bước vào.
Cục trưởng Kiên nhìn sang, khi nhìn thấy vị khách, hai chân ông ta trở nên mềm nhũn, suýt chút nữa là tiểu cả ra quần.
"Chiến... Chiến Thần Long Hổ, tại sao anh lại ở chỗ này?"
Hai vị Tướng quân dưới trướng của Tướng Huy, không ngờ lại xuất hiện cùng lúc ở chỗ của ông ta?
Cục trưởng Kiên có chút bất an, trên mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc!
Ông ta nhận ra rằng, xảy ra chuyện lớn rồi!
Sau khi nhìn biết được là Chiến Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/926457/chuong-1609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.