Nghe vậy!
Trái tim Từ Hữu Dung lập tức cảm thấy vô cùng đau khổ, hai hàng nước mắt trong veo từ mặt cô lướt xuống má.
Cô cũng không hiểu nổi, tại sao bản thân mình lại sinh ra trong một gia đình như vậy, gặp phải một người mẹ như này.
Mà mặt Vương Diễm Lệ trong có vẻ thờ ơ không quan tâm, tiếp tục được đằng chân lân đằng đầu hét lên:
“Nó là do tao sinh ra, tao có đánh chết nó cũng được, còn cần tên phế vật như mày đến khoa tay múa chân?”
“Nói nhanh! Lý Ngân Sinh đang ở đâu, nếu không thì bà đây sẽ cho cậu biết!”
Lâm Thiệu Huy cười lạnh ha ha hai tiếng:
“Anh ta đã chết rồi!”
Cái gì!
Nét mặt Vương Diễm Lệ biến sắc, nhìn Lâm Thiệu Huy một cách kinh ngạc.
Nhưng bà ta rất nhanh liền cười lạnh lên:
“Đùa cái gì vậy, ý mày là mày đã giết chết Lý Ngân Sinh rồi á? Chỉ dựa vào đứa cháu rể phế vật là mày à?”
Lâm Thiệu Huy cũng mỉm cười, nói:
“Vậy bà có muốn thử xem không?”
Đôi mắt ấy vô cùng lạnh lùng, ẩn chứa sát khí nồng đậm, cứ như vậy nhìn chằm chằm vào Vương Diễm Lệ.
Chính lúc này, Vương Diễm Lệ lập tức cảm thấy như sắp có tai họa lớn ập đến, toàn thân không khỏi chấn động, vô cùng kinh hãi.
Nhưng cũng lúc này, Lâm Thiệu Huy đã không còn để ý đến Vương Diễm Lệ nữa, mà trực tiếp ôm lấy Từ Hữu Dung:
“Tôi đưa cô đi bệnh viện!”
Từ Hữu Dung khổ sở gật đầu, cô lúc này đến nói cũng không thể nói thành lời được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/926429/chuong-1581.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.