“Cho mặt mũi mà không cần, đánh tàn phế hết cả lũ đi!”
Ngô Chí Trung càng mất bình tĩnh hơn nữa, cùng lúc đó cũng có hơi hối hận, rất sợ tên bắn ra lung tung rồi biến thành một người đầy máu.
Mấy tên bảo vệ chạy về phía Lâm Thiệu Huy, vậy mà toàn là tông sư cả.
“Bây giờ chúng ta phải làm sao đây?”
Thần y Lâm liền lo lắng nhìn qua Lâm Thiệu Huy, lúc này cô đã bấn loạn vô cùng.
Lâm Thiệu Huy có tài giỏi đi nữa, thì cũng là trên phương diện y thuật mà thôi, còn nếu bàn về vũ lực. Thì sợ là không ổn rồi.
“Cuống cuồng lên làm gì, không phải còn có tôi đây sao? Mấy con cá thối tôm hư này, mà cũng xứng dọa được tôi sao?”
Lâm Thiệu Huy nói với vẻ khinh thường.
Cá thối tôm hư?
Sắc mặt của mấy tên tông sư kia lập tức tối xuống, tức khắc nổi cơn tam bành.
Tên nhãi ranh này, đúng là đáng chết mà!
Cho đến bây giờ cũng chưa từng có người nào dám ở trước mặt bọn họ nhục nhã bọn họ như vậy cả, vậy mà lại dám nói bọn họ là cá thối tôm hư.
Tức thì, một tên tông sư liền vươn tay ra, bàn tay đặt lên vai Lâm Thiệu Huy:
“Thằng nhóc thối, qua đây cho tao!”
Chỉ là!
Tên đó vừa mới duỗi tay ra, thì liền nghe thấy một tiếng răng rắc.
A!
Ngay sau đó, tên tông sư kia liền hét lên thảm thiết, trong một cái chớp mắt cánh tay đã bị bẻ gẫy.
Gì thế kia!
Nhóm người Ngô Chí Trung trực tiếp trợn tròn mắt lên.
Đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/926417/chuong-1569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.