Nhưng Lâm Thiệu Huy nhìn thấy những người này lại vô cùng lạnh nhạt: 
“Không cần nữa, nhà họ Tống coi thường chúng ta, cho nên chuyến thăm hôm nay kết thúc ở đây, chúng ta đi thôi!” 
Coi thường chúng ta? 
Mấy kẻ đứng đầu ngẩn người ra, sau đó trên mặt lập tức xuất hiện sát ý vô cùng đáng sợ. 
Bọn họ nhìn chằm chằm vào đám người Tống Diệu Vinh, mà những người bị bọn họ nhìn lập tức có cảm giác trái tim như muốn rơi ra khỏi lồng ngực. 
Bọn họ biết bây giờ có muốn thấy người sang bắt quàng làm họ cũng không kịp nữa rồi, hơn nữa sau hôm nay chỉ sợ không còn ai dám hợp tác với nhà họ Tống bọn họ. 
Phụt! 
Tống Diệu Vinh lập tức nôn ra một ngụm máu tươi, ông ta cảm thấy cả cuộc đời của ông ta chưa có lúc nào hối hận như hôm nay. 
Sau đó, ông ta cảm giác đầu óc nóng bừng, lảo đảo ngã về phía sau rồi ngất đi. 
Không chỉ mình ông ta! 
Tống Tĩnh Đằng và Tống Tỉ Nguyệt cũng bị dọa cho ngã ngồi trên đất, hai người họ không biết nên diễn tả tâm trạng lúc này của mình ra sao. 
Tống Tỉ Nguyệt nhìn thấy Lâm Thiệu Huy dẫn đám người chuẩn bị rời đi, hắn ta không nhịn được hét lên: 
“Lâm Thiệu Huy! Cậu nghe tôi giải thích!” 
Lâm Thiệu Huy quay đầu lại, lạnh lùng nói: 
“Nếu muốn xin lỗi, vậy thì không cần!” 
Bởi vì Lâm Thiệu Huy đã không còn cách nào tha thứ cho bọn họ nữa. 
Nghe thấy vậy, Tống Tỉ Nguyệt cười khổ nói: 
“Tôi biết bây giờ tôi có nói gì cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/926388/chuong-1540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.