Chẳng lẽ anh Lâm Chí Đô còn không không bằng tên rác rưởi đang đứng trước mặt này hay sao?
Lúc này, một nhân vật lớn cực kỳ khiếp sợ nhìn sang Lâm Thiệu Huy: "Tên nhóc trước mắt này, không lẽ cậu ta thực sự có cách có thể cứu được thầy Dược sao?"
Nếu như quả thật là như vậy, vậy thì cũng có thể nói là bọn họ mất hết mặt mũi rồi.
Mười mấy người đều được coi là những nhân vật đứng đầu, có địa vị vô cùng cao của mỗi lĩnh vực, cuối cùng lại không bằng cả một tên nhóc đầu vàng mới chỉ tầm hai mươi tuổi.
"Không thể như thế được! Dù cho tên nhóc kia có dùng biện pháp gì để lừa gạt được Chu Tiềm Long, nhưng đến chúng ta còn không thể cứu người ra được, chỉ dựa vào sức mạnh của một mình cậu ta mà cũng muốn cứu người ư?"
"Cậu ta là ai cơ chứ!"
Lâm Chí Đô thở hổn hển, giận dữ hét lên.
Mà ngay lúc này, tất cả các nhân vật lớn cũng đều có thể cảm giác được rõ ràng tâm trạng của Lâm Chí Đô đang không được tốt, vậy nên không có ai dám lên tiếng cả.
Vào chính lúc này, trong khi Chu Nguyên Triều đang suy nghĩ phải làm sao mới có thể lôi kéo được thầy Dược, để ông ấy ngoan ngoãn thông báo cho thần y Lâm thì đột nhiên ông ta nhìn thấy Chu Tiềm Long lảo đảo nghiêng ngả chạy vọt vào, giống như là nhìn thấy ma, trên đường đi còn làm đổ không ít đồ vật.
Ngay lập tức, sắc mặt của Chu Nguyên Triều trầm xuống, không được vui nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/926369/chuong-1521.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.