Ông Dược nói không sai, Chu Nguyên Triều thật sự chỉ muốn biến thần y Lâm thành công cụ để ông ta vơ vét của cải!
Người trẻ tuổi kia có thể nghiên cứu ra vắc xin kiểu mới, không chừng về sau còn có thể nghiên cứu ra những phương thuốc thậm chí còn đáng chú ý hơn trong tương lai, đó không phải là một cây rụng tiền hay sao?
Dưới loại tình huống này, làm sao bọn họ có thể từ bỏ?
Nhìn thấy ông Dược vẫn còn ngoan cố, Chu Nguyên Triều cũng mất hết kiên nhẫn, ông ta dứt khoát xé nát mặt, tức giận nói:
“Đem cái lão già này giam lại cho tôi, không cho ông ta ăn uống! Cho đến khi ông ta chịu hợp tác mới thôi!”
Nghe thấy vậy!
Chu Tiềm Long lập tức đã nở nụ cười gằn, nghiêm nghị nói:
“Người đâu tới đây, mang cái lão già không biết sống chết này xuống dưới!”
Nhưng mà ngay lúc này!
Lâm Thiệu Huy cũng đã nhận được tin tức, biết chỗ của ông Dược, đồng thời cũng nói cho Lý Ngãi Quý!
Chỉ là Lý Ngãi Quý vừa nghe xong sắc mặt của cô ta đã tái mét, toàn thân đều bất an run rẩy.
Nhà họ Chu!
Đó là thế lực rất khủng bố, sự tồn tại của bọn họ đều có ảnh hưởng sâu xa đối với Hà Nội thậm chí toàn bộ An Nam.
Hơn nữa, bọn họ cũng là một thế lực duy nhất không cần cho hiệp hội y học mặt mũi, ông Dược rơi vào trong tay của bọn họ, chỉ sợ sẽ gặp nguy hiểm.
Mà Lâm Thiệu Huy cũng chỉ cười ản ủi Lý Ngãi Quý:
“Cô không cần lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/926365/chuong-1517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.