Uỳnh!
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều sững sờ!
Dường như không thể tin vào tai của mình!
Bọn họ đã nghe được cái gì?
Lâm Chí Đô, vậy mà tại hỏi thăm ý kiến của đối phương?
Giọng nói kia, thật giống như cố ý cầu hoà, không còn sự kiêu ngạo và bá đạo vừa rồi nữa!
Trời ạ!
Đây là do bọn họ nằm mơ sao?
Lấy thân phận địa vị của Lâm Chí Đô, lúc này nên trực tiếp để Lâm Thiệu Huy quỳ xuống, sau đó dập đầu mấy cái với cha con nhà Vương Quang Duy rồi cút đi thì mới đúng chứ?
Tại sao lại nhẹ nhàng hỏi một câu anh muốn như thế nào?
Không thích hợp!
Cái này rất không thích hợp mà!
Cha con Vương Quang Duy thậm chí cả toàn bộ nhà họ Vương, lúc này đều cảm giác được sự hãi hùng khiếp vía, ánh mắt sợ hãi nhìn chằm chằm vào Lâm Thiệu Huy.
Tựa như là đang nhìn ma quỷ!
Mà Lâm Thiệu Huy thì lại nhếch miệng lên, lộ ra một nụ cười nhe răng:
“Muốn như thế nào? Muốn bọn họ chết mà thôi!
Chơi cái gì vậy?
Người nhà họ Vương nghe nói như thế, da đầu sắp muốn nổ tung.
Đối mặt với Lâm Chí Đô, Lâm Thiệu Huy lại còn dám nói ra lời kiêu ngạo như vậy?
Muốn nhà họ Vương chết?
Đánh chó còn phải nhìn mặt chủ, nhưng Lâm Thiệu Huy lại vừa nhìn mặt chủ, vừa đánh chó chết tươi?
Cái này, đã không thể dùng từ phách lối để hình dung nữa rồi!
Quả thực không biết sống chết là như thế nào!
Nhưng, thời điểm mà tất cả mọi người cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/926359/chuong-1511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.