Thế nhưng vào lúc này!
Lâm Thiệu Huy lạnh lùng, nói: “Không cần, nhà họ Lý rất giàu có nên chắc họ sẽ không thích quà của chúng ta đâu!”
Sao?
Vừa nghe xong những lời của anh nói, Từ Long Khiếu lập tức nhíu mày lại, rồi sau đó là một ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào mặt của ông cụ Lý.
Đối với chuyện này, ông cụ Lý chỉ có thể xấu hổ mà cười ngượng, ông ấy chỉ cảm thấy quá mất mặt, muốn tìm cái lỗ nào đó để chui xuống giấu mặt mà thôi.
Lúc này thậm chí việc thở mà ông ấy cũng chả dám thở một hơi nào!
“Hừ!”
Từ Long Khiếu thẳng thừng hừ lạnh một tiếng, lập tức hất văng tay của ông cụ Lý ra.
Nụ cười trên khuôn mặt của anh ta trong nháy mắt đã không còn nữa, vả lại còn trở mặt với tốc độ cực nhanh, quả thực khiến cho người khác thật không tiếp thu nổi sự thay đổi ngoạn ngục này.
“Nhà họ Lý mấy người thì là cái thá gì chứ hả, anh Thiệu Huy tặng lễ vật cho mấy người, đó chính là phúc phận tám đời tám kiếp nhà mấy người tu mới có được không hả. Đúng là đồ chó không biết xấu hổ, còn dám chê đồ của anh ấy tặng à!”
Từ Long Khiếu cực kỳ nhục nhã, chửi rủa một câu thật dài trước mặt tất cả dòng họ Lý.
Sau đó, anh ta trực tiếp làm lơ đối phương, hướng về phía Lâm Thiệu Huy đi tới, anh ta tức giận nói:
“Anh Thiệu Huy, anh có muốn yêu cầu Long Nha của chúng tôi một tay giáo huấn nhà họ Lý này một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/926353/chuong-1505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.