Chương trước
Chương sau
Nghe thấy lời này, sắc mặt Lý Ngãi Quý lại càng tái nhợt, vừa nghĩ đến cảnh nửa đời sau của bản thân rất có khả năng sẽ trải qua cùng người trước mắt này, Lý Ngãi Quý cảm thấy còn khó chịu hơn so với việc giết cô ta.
Nhưng mà, chuyện vẫn chưa dừng lại!
Vương Quang Duy càng thêm đắc ý mà rêu rao:
"Tôi cũng không ngại nói cho cô biết, cho dù là sau khi kết hôn, tôi cũng sẽ không chỉ có một người phụ nữ là cô!"
"Đàn ông ưu tú như tôi làm sao cam tâm chỉ có một người phụ nữ? Đến lúc đó cô nhịn được thì nhịn, không nhịn được... ha ha, cũng phải nhịn cho tôi!"
Lý Ngãi Quý sững sờ lùi về phía sau vài bước, biểu cảm trên mặt ngày càng khổ sở.
Đây chính là hôn nhân chính trị, hai bên chỉ vì lợi ích của hai gia tộc mà buộc chặt với nhau, không hề có cái gọi là hạnh phúc.
Lẽ nào đời này cô ta thực sự chỉ có thể bị Vương Quang Duy đùa bỡn trong lòng bàn tay thôi sao?
Cô ta làm sao mà cam tâm?
Mà cách đó không xa, Lâm Thiệu Huy nghe thấy cuộc đối thoại của Lý Ngãi Quý và Vương Quang Duy cũng hoàn toàn ngây ngẩn cả người, không ngờ số phận của cô gái này lại lận đận như vậy.
Gặp phải đàn ông cặn bã còn chưa tính, còn chịu áp lực gia tộc mà phải lấy đối phương.
Nếu như Lý Ngãi Quý thực sự lấy Vương Quang Duy, chỉ sợ nửa đời sau cũng sẽ không được hạnh phúc nhỉ?
Nhưng mà việc này không liên quan đến Lâm Thiệu Huy anh!
Lâm Thiệu Huy cũng lười xen vào việc của người khác, sau đó bèn cất bước đi vào Dược phẩm Hoa Liên, xem như không nhìn thấy hai người này.
Nhưng vào đúng lúc này, Lý Ngãi Quý lại chú ý tới Lâm Thiệu Huy, đầu tiên là sửng sốt, sau đó trong mắt bỗng hiện lên tia sáng, giống như là gặp được cọng rơm cứu mạng.
Lúc này cô ta giống như bị điên mà bước nhanh về phía Lâm Thiệu Huy.
Sau đó không nói lời nào bèn khoác lên cánh tay của Lâm Thiệu Huy, dáng vẻ vô cùng khinh miệt.
"Mấy người có ý gì đây?"
Lâm Thiệu Huy nhướng mày, lúc này bỗng có một loại dự cảm chẳng lành, dường như đã đoán được Lý Ngãi Quý muốn làm gì rồi.
"Câm miệng!"
Lý Ngãi Quý lại không vui mà quở mắng một câu.
Hử?
Mà lúc này, thấy Lý Ngãi Quý vô cùng thân thiết khoác tay một người đàn ông khác, sắc mặt của Vương Quang Duy u ám hẳn.
"Lý Ngãi Quý, anh ta là ai?"
Vương Quang Duy lớn tiếng chất vấn, trong giọng nói lộ ra sự tức giận vô cùng.
Cho dù hai người bọn họ là hôn nhân chính trị, nhưng Lý Ngãi Quý cũng là vợ trên danh nghĩa của anh ta, hôm nay vợ anh ta lại khoác tay một người đàn ông khác ngay trước mặt anh ta.
Đây chẳng phải là cắm sừng cho anh ta ư?
Nếu như chuyện này truyền ra ngoài, trên dưới nhà họ Vương chẳng phải sẽ làm trò cười cho người ta ư?
"Quên giới thiệu với anh, đây là bạn trai của tôi, anh ấy tên là Lâm Thiệu Huy!"
Lý Ngãi Quý cười nhạt không dứt, thân thiết khoác tay Lâm Thiệu Huy và nói:
"Xin lỗi nha Vương Quang Duy, tôi tuyệt đối sẽ không lấy anh!"
Quả đúng như thế!
Lâm Thiệu Huy cười khổ, anh biết ngay là Lý Ngãi Quý định lấy anh làm bia đỡ đạn.
Việc này cũng khó trách, nếu muốn để nhà họ Lý hủy bỏ hôn sự giữa cô ta và Vương Quang Duy, vậy thì cô ta cũng chỉ có thể lợi dụng Lâm Thiệu Huy.
Bởi vì chỉ có Lâm Thiệu Huy mới có thể ưu tú hơn Vương Quang Duy!
Thậm chí một mình Lâm Thiệu Huy cũng đủ để sánh vai với một nhà họ Vương!
Dù sao thì đến cả nhà họ Lâm hùng mạnh hơn nhà họ Vương không chỉ gấp mười lần, mà còn phải sụp đổ trong tay Lâm Thiệu Huy, đi về hướng diệt vong.
Lâm Thiệu Huy là hy vọng cuối cùng của cô ta!
Bạn trai?
Vương Quang Duy đầu tiên là sửng sốt, sau đó quan sát Lâm Thiệu Huy, lập tức bật cười thật to:
"Bạn trai? Là anh ta?"
"Ha ha ha! Lý Ngãi Quý, cô đang nghiêm túc đấy à? Bảo vệ nhà tôi có khi còn ăn mặc đẹp hơn anh ta, tên nghèo kiết xác này là bạn trai của cô?"
"Trừ phi là cô mắt mù rồi!"
Nghe thấy lời này, Lâu Thiệu Huy có chút không vui rồi đấy!
Đậu mé!
Hai người bất hòa mắc mớ gì đến ông đây?
Cớ gì lại sỉ nhục tôi?
Lúc này trong lòng anh đã sinh ra một chút khó chịu với Vương Quang Duy, nhất là thái độ vô cùng tự phụ của đối phương càng khiến cho Lâm Thiệu Huy cảm thấy chán ghét.
Rất hiển nhiên, đây là loại người lúc nào cũng cảm thấy mình ưu việt, cho nên mới không coi ai ra gì mà sỉ nhục anh như vậy, cho dù bọn họ mới gặp mặt lần đầu.
Bởi vì trong mắt Vương Quang Duy, Lâm Thiệu Huy anh chỉ là một tên tép riu, một tên tép riu có thể tùy ý chà đạp!
Mà bình sinh Lâm Thiệu Huy ghét nhất chính là loại người này.
Lý Ngãi Quý cũng biết Vương Quang Duy sẽ không dễ dàng tin tưởng chuyện này, cô ta bèn dứt khoát ôm Lâm Thiệu Huy càng chặt hơn, đồng thời nói cực kỳ trắng trợn:
"Anh tin hay không thì tùy, dù sao thì anh ấy chính là người đàn ông của tôi, đồng thời lần đầu tiên của tôi cũng là cho anh ấy!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.