Cái gì!
Vừa nghe những lời này, tất cả những người có mặt ở đây đều ngây ngốc, biểu cảm vô cùng kinh ngạc, đều cảm thấy vô cùng khiếp sợ.
Bầu không khí trong căn phòng lâm vài yên tĩnh đến mức quỷ dị!
bọn họ có nghe nhầm hay không?
Không hề nhầm!
"Phụt! Ha ha ha!"
Một người đồng loạt cười to, như nghe được chuyện cười.
Sau đó tất cả mọi người đều liếc mắt nhìn Lâm Thiệu Huy, ánh mắt chứa đầy sự khinh thường.
Tên ngu ngốc này, rốt cuộc anh có biết bản thân đang nói cái gì không?
Anh dám bảo bọn họ cút sao?
Võ Đông Anh cười ha ha, cười đến điên cuồng:
"Lâm Thiệu Huy cậu đang nghĩ cái gì vậy, cậu bảo chúng tôi cút là chúng tôi phải cút sao?"
"Tên nhóc này bị mọi người trêu chọc đến phát điên rồi sao? Thật sự nghĩ bản thân mình có quyền lực?"
Mọi người ai lấy đều cười nhạt, nhìn Lâm Thiệu Huy, anh nghĩ anh là trung tâm của buổi tiệc ngày hôm nay sao?
Bảo bọn họ cút là bọn họ phải cút?
Vừa lúc nãy bọn họ cảm thấy dáng vẻ tức giận của Lâm Thiệu Huy, còn tưởng rằng anh có chút năng lực.
Nhưng hiện tại xem ra, một trăm phần trăm là não anh bị tàn rồi!
Nhưng mà đối với những người châm chọc anh, Lâm Thiệu Huy cũng chỉ thể hiện biểu cảm đạm mạc:
"Không sai, tôi bảo mấy người cút, thì mấy người phải cút!"
Nói xong, anh quay đầu lại nhìn Lý Ngãi Quý, cười nói:
"Tôi nghĩ tôi có quyền đó?"
Lý Ngãi Quý đảo cặp mắt trắng dã, người đàn ông này đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/926299/chuong-1451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.