"Ngay cả vua của huyết ngục mà cũng dám đắc tội, các người muốn chết, nhưng ông đây không muốn chết!"
"Nhà họ Lâm các người đúng là khốn nạn, các người tính toán để cho ông đây làm vật hy sinh sao? Tôi không ngu!"
Những trưởng bối nói xong, liền trực tiếp xoay người rời đi, bọn họ vốn dĩ cũng không đủ dũng khí để có thể chống lại người đàn ông là vua của thế giới ngầm.
Ngay cả khi bọn họ có là cao thủ bậc nhất đi nữa!
Bởi vì đối phương chính là người đứng đầu huyết ngục, càng không phải nói đến người bồi dưỡng ra người đứng đầu huyết ngục chính là vua của huyết ngục.
Mà nhìn thấy cảnh tượng này!
Đám người nhà họ Lâm chỉ có thể thở dài, trong mắt hiện lên sự bi thương:
"Chẳng lẽ ông trời thật sự muốn nhà họ Lâm đi vào đường chết sao?"
Mười năm tạo lên một vua của huyết ngục, vậy hai mươi năm sau? Ba mươi năm sau thì sao?
Người nhà họ Lâm lấy gì để chống lại anh?
Nhất định là đã đi vào ngõ cụt!
Nhà họ Lâm tự đào cho mình một ngôi mộ, hơn nữa còn tự chôn cất mình trong đó!
"Huyết ngục nghe lệnh!"
Lâm Thiệu Huy đứng phía trước, lớn tiếng hô.
Giờ phút này, anh không còn là người ở rể của nhà họ Bạch nữa!
Cũng không phải một tên rác rưởi như người nhà họ Lâm nói!
Anh là một vị vua của huyết ngục, địa vị cao không ai sánh bằng!
"Có!"
Một tiếng hô đồng thanh vang lên, âm thanh vang vọng cả một khoảng trời!
Tựa như tiếng sấm!
Phù phù!
Lâm Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/926292/chuong-1444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.