Không cần phải nói nhiều!
Lời nói của Lâm Chí Đô đã thể hiện rõ thái độ của ông ta.
Lâm Thiệu Huy nhất định phải chết!
Nếu không cả dòng họ nhà họ Lâm sẽ khiến cho toàn dân An Nam chê cười!
"Đi!"
Lâm Chí Đô hét lớn một tiếng, dẫn đàn em của mình rời khỏi hội trường.
Mà lúc này!
Trương Hà Quân cũng nhìn Lâm Thiệu Huy một cách đầy ẩn ý, khóe miệng nhếch mang theo sự mỉa mai.
Giống như đang nhìn một người đã chết!
Nhưng mà!
Lâm Thiệu Huy lại cười tươi đến sáng lạn giống như không có ngày nào vui vẻ bằng ngày hôm nay vậy.
Bạch Tố Y đứng một bên, sắc mặt tái nhợt, chỉ cảm thấy Lâm Thiệu Huy của hiện tại vô cùng xa lạ.
Giết người, vậy mà anh còn có thể cười được?
Lâm Thiệu Huy rốt cuộc đã trải qua những gì, sao anh lại trở thành một kẻ giết người.
"Lâm Thiệu Huy, cậu đúng là quá hấp tấp! Trước mặt mọi người lại lớn tiếng sỉ nhục Lâm Chí Đô, lần này sợ rằng cậu khó co thể rời khỏi Hà Nội."
Ông Dược than thở, dáng vẻ vô cùng lo lắng.
Lâm Hiệu Huy chính là một thiên tài y học trăm năm khó có được của An Nam, nếu cứ như vậy mà chết đi, đối với nền y học của An Nam mà nói quả thực là một tổn thất hết sức nặng nề.
Lâm Chí Đô đã nói ra những lời cay nghiệt như vậy, chắc chắn sẽ không bỏ ý định của mình, cho dù Lâm Thiệu Huy có là một cao thủ đi chăng nữa cũng khó có thể tránh được kiếp nạn này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/926288/chuong-1440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.