Chương trước
Chương sau
Đừng nói là cánh một cửa chỉ cần đại tông sư muốn toàn bộ âm thanh cả tòa lầu này đều có thể nghe rõ như ban ngày.
Cho nên lúc sau nghe được báo cáo của Long Cửu, cái lão già kia nhất thời bộc lộ bộ mặt hung ác, đột nhiên mở to hai tròng mắt, liền lộ ra ánh mắt hung ác tựa như muốn ăn thịt người khác.
Chỉ một thoáng toàn bộ nhiệt độ xung quanh giảm xuống thậm chỉ đóng băng.
Tất cả người đều rùng mình một cái, nhìn thấy lão già này vô cùng hoảng sợ. Mà Lâm Giang Triều trong lòng cũng sinh nghi ngờ, khó hiểu hỏi:
"Ông Âu Dương, ông làm sao vậy?"
Lập tức sắc mặt Âu Dương Kình càng u ám nói:
"Long Cửu đã bán đứng chúng ta, ông ta vừa rồi là đang gọi điện thoại cho tiểu súc sinh Lâm Thiệu Huy kia.
Cái gì!
Lâm Giang Triều vẻ mặt nhất thời thay đổi thất thường, trong mắt đột nhiên phủ một tầng sương lạnh.
Trong nháy mắt ông ta liền gắt gao mà nhìn Long Thiên Tuấn trong sân. Bộ dạng kia giống như là hận không thể đem Long Thiên Tuấn băm vằm thành nghìn mảnh.
Mà chứng kiến ở đây, Long Thiên Tuấn biết giấu diếm không được, nhất thời thét lớn một tiếng:
"Ngăn bọn họ lại."
Ầm!
Nhất thời tất cả người nhà họ Long đồng thời xông ra về hướng Lâm Giang Triều và Âu Dương Kình mạnh mẽ xông đến, dự định ra tay trước thì chiếm được lợi thế.
Bọn họ cũng biết Đại tông sư Âu Dương Kình này thực lực mạnh mẽ, nếu không giành ra tay trước bọn họ ngay cả tư cách đánh trả cũng không có.
Lập tức sắc mặt Lâm Giang Triều càng hoàn toàn u ám, gào lên trong phẫn nộ.
"Nhà họ Long nho nhỏ cũng dám làm nhục tôi. Tôi muốn toàn bộ nhà các người chết hết"
"Âu Dương Kình, giết sạch bọn chúng."
Nghe vậy, Âu Dương Kình nhất thời nhe răng cười, rồi sau đó trong nháy mắt hùng hổ mà xông ra. Hai tay gầy khô liền từ trong tay áo dài duỗi ra, thoáng cái liền chế trụ một cánh tay tông sư trong đó.
Vèo vèo!
Theo sát bên cạnh Long Thiên Tuấn nhìn thấy một màn thì vô cùng kinh ngạc và sợ hãi. Âu Dương Kình lại có thể đem một tông sư đang sống sờ sờ xé thành hai nửa.
Bộ dạng kia giống như là xé mảnh giấy bỏ đi. Khiến mọi ngưởi có mặt da đầu đều run lên.
Chuyện này thật đẫm máu.
Tất cả người nhà họ Long ở đây nhìn thấy cũng sắp bị dọa cho vỡ mật. Tông sư và đại tông sư kém một chữ nhưng lại là khác biệt trời đất.
Bọn họ ngay cả một chiêu của Âu Dương Kình cũng đỡ không được còn lấy cái gì để ngăn cản ông ta?
"Đừng hoảng, đợi Tông sư Lâm đến sẽ giết ông ta như giết chó."
Một tiếng đại tông sư hét lớn, lời này nhất thời cổ vũ tinh thần binh sĩ có mặt ở đây. Tất cả mọi người đều biết tông sư Lâm kia thực lực rất lớn, có thể nói tuyệt đỉnh.
Thời gian trước còn làm thịt ba đại tông sư.
Mà theo lời nói Hắc Bạch song sát, bọn họ vẫn chưa ra tay mà toàn bộ là một mình tông sư Lâm kia gây nên.
Một mình giết ba tông sư, sức mạnh như vậy kinh khủng ra sao? Càng khoa trương chính là, anh ta mới hai mươi mấy tuổi.
Chờ sự tồn tại bá đạo này cho dù là Âu Dương Kình chống lại cũng chỉ có một con đường chết. Bọn họ chỉ cần chống đỡ đến lúc tông sư Lâm đến, Như vậy Lâm Giang Triều và Âu Dương Kình đều chắc chắn phải chết.
Nghe vậy, sắc mặt Âu Dương Kình nhất thời trầm xuống. Ông ta cũng biết rõ Lâm Thiệu Huy sự đáng sợ của Lâm Thiệu Huy, biết nơi đây không thể ở lâu, phải tốc chiến tốc thắng.
Mà lúc này, Long Cửu đã đi đến nhìn thấy cảnh giương cung bạt kiếm nhất thơì sững sờ:
"Cậu chủ Lâm, chuyện này là sao đây?"
Nhìn thấy Long Cửu trong nháy mắt trong mắt Lâm Giang Triều đều là ý nghĩ thù hận rốt cuộc kìm chế không được mà giận dữ hét:
"Lão già kia, ông còn diễn trò sao, ông dám bán đứng tôi? Nhà họ Lâm tôi nhất định phải để ông chết không được tử tế."
Theo sau đó Lâm Giang Triều liền ra lệnh cho Âu Dương Kình nói:
"Âu Dương Kình, bắt lấy Long Cửu và Long Thiên Tuấn. Chúng ta bây giờ sẽ rút lui, tôi phải tìm một nơi không có người tra tấn bọn họ thật tốt."
Âu Dương Kình gật đầu liền tàn nhẫn ra tay, nơi đi qua như vào chỗ không người, căn bản không người nào có thể ngăn cản.
Cực kì bá đạo.
Người nhà họ Long trong nháy mắt đều là thương vong cô cùng nghiêm trọng, ngã xuống khắp nơi.
Âu Dương Kình thuận tay bắt lấy Long Cửu và Long Thiên Tuấn bất ngờ nhảy lên hướng bên ngoài khách sạn nhanh như bay thoát đi. Rồi sau đó lên một chiếc xe tải.
Ước chừng nữa giờ sau, trong một công xưởng bỏ hoang. Âu Dương Kình liền đem Long Cửu và Long Thiên Tuấn nặng nề mà vứt trên mặt đất.
"Long Cửu, tôi còn cho rằng ông là người thông minh, thật không ngờ ông cũng là một người ngu ngốc đầu óc bã đậu?''
"Ông vậy mà lựa chọn đứng về phía Lâm Thiên Huy? Ông thật sự cảm thấy dựa vào tên phế vật kia thì có thể ngăn chặn được nhà họ họ Lâm tôi sao?"
Khuôn mặt Lâm Giang Triều dữ tợn nhìn Long Cửu, bộ dạng kia giống như muốn ăn thịt người khác,
Long Cửu vậy mà dám bày trò với ông ta.
Nếu như không phải sớm phát hiện thì bây giờ ông ta chỉ sợ đã bị Long Cửu hãm hại chết rồi. Mà lúc này Long Cửu cười tít mắt nói:
"Nhưng ngộ nhỡ phế vật trong miệng ông...là Tướng Huy đấy?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.