Chương trước
Chương sau
Cũng vào lúc này Khương Giang Hoài cùng những người khác cùng lúc chĩa súng nhắm vào Kim Thừa Ân cùng mấy người Lâm Chiêm Bao, trên mặt bọn họ hiện lên hừng hực sát khí.
Bao phủ bầu trời!
Lúc này, Lâm Chiêm Bao hoảng hốt, sát khí rạo rực trên người Lâm Thiệu Huy tỏa ra ngoài khiến cho ông ta vô cùng thấp thỏm, cũng vô cùng khó tin.
Những năm gần đây, rốt cuộc Lâm Thiệu Huy đã trải qua cái gì, tại sao lại có thể thành tựu đến mức độ này?
Năm đó, nhà họ Lâm đuổi Lâm Thiệu Huy ra khỏi nhà nhưng hôm nay anh lại lộ ra khí thế của bậc đế vương. Đối với nhà họ Lâm mà nói sự tồn tại như vậy chỉ đơn giản là một cơn ác mộng!
Mà lúc này!
Một bàn tay đang để lên bả vai của Lâm Chiêm Bao, một giọng nói vang lên:
“Cậu chủ, cậu buông đi! Hôm nay, chúng ta thua rồi!”
Người nói chuyện kia là một cao thủ đáng kính của nhà họ Lâm, lúc này vẻ mặt của ông ta đã bất lực.
Bởi vì ông ta đã nhân ra được thanh niên trước mặt này không phải là người mà họ có thể đối phó nổi!
“Tôi không tin! Không phải là đại tông sư sao? Chúng ta bên này cũng có ba vị đại tông sư, binh cường mã tráng, người đông thế mạnh, sợ gì một tên vô dụng này?”
Lâm Chiêm Bao không phục, ông làm sao có thể nhận thua vào lúc này?
Nếu nhận thua không phải đồng nghĩa việc phải ông ta phải trở về nhà họ Lâm sao?
Nếu để cho người nhà họ Lâm biết, chẳng những ông ta không bắt được Lâm Thiệu Huy trở về sao? Nhưng hiện tại nhà họ Lâm nếu còn tiến một bước chọc giận cậu ta thì cậu ta có hay không đem ông lột sống?
Chỉ là!
Ông cụ kia thở dài chỉ về một phía:
“Tuy chúng ta có ba người nhưng bọn họ cũng có ba người!”
Lâm Chiêm Bao kinh ngạc nhìn sang, liền thấy hai bóng người ma quái đang treo ở cửa sổ, nụ cười tà ma nhìn chằm chằm vào bọn họ.
Hắc bạch song sát!
Người đời đều nghe nói Hắc Bạch Song Sát phản bội người nhà họ Lâm đầu phục dưới trướng của Lâm Thiệu Huy, không nghĩ tới lại là thật!
Vẻ mặt của Lâm Chiêm Bao đột nhiên trở nên tái nhợt cực kì khó coi!
Mà các vị đại tông sư sau lưng ông ta cũng đã sớm chú ý tới điều này, mặc dù Hắc Bạch Song Sát đã gãy một cánh tay nhưng vẫn không thể khinh thường được.
Hơn nữa, Lâm Thiệu Huy cũng không phải loại đèn tiết kiệm nhiên liệu!
Sát khí trên người anh bộc phát ra như biển, bọn họ cũng đã biết được, tuyệt đối không có một người nào trong số bọn họ bắt được Lâm Thiệu Huy.
Người này là một thiên tài trong những thiên tài!
Lâm Chiêm Bao hận đến nỗi muốn cắn nát răng mình, từ trước cho tới bây giờ ông ta chưa có lần nào mất thể diện như lần này, vậy mà người mà làm ông ta mặt hết mặt mũi lại chính là đứa con hoang mà ông ta sinh ra!
Do dự trong chốc lát!
Cuối cùng, vẻ mặt Lâm Chiêm Bao u ám bước ra ngoài, đi tới trước mặt Kim Thừa Ân.
Ông ta nhìn tới chỗ này!
Kim Thừa Ân hoàn toàn tuyệt vọng, Lâm Chiêm Bao đây là muốn bỏ người rồi sao?
Tình huống đặc biệt gì đây!
Lúc này, Kim Thừa Ân hoàn toàn muốn phát điên rồi, điên loạn mà thét lên với Lâm Chiêm Bao:
“Nhà họ Lâm, ông...ông đây là ý gì? Bên người ông có ba vị đại tông sư có cần phải sợ anh ta sao?”
Nghe vậy!
Vẻ mặt của Lâm Chiêm Bao bỗng nhiên trở nên rất lúng túng, ngượng ngùng nói:
“Xin lỗi cậu Kim, Lâm Thiệu Huy cũng là một vị đại tông sư, hơn nữa bên người cậu ta còn có hai vị đại tông sư nếu đánh thật chúng ta cũng…”
“Cậu yên tâm đi, nhà họ Lâm chúng ta sẽ chiếu cố người nhà cậu, lễ tang của cậu chúng tôi cũng sẽ làm trang trọng!”
Bùm!
Kim Thừa Ân như muốn nổ tung ra, Lâm Thiệu Huy là đại tông sư?
Anh ta vừa là thần y Lâm cũng vừa là đại sư?
Kết quả Lâm Chiêm Bao bởi vì sợ Lâm Thiệu Huy cho nên quyết định vứt bỏ anh?
“Lâm Chiêm Bao, con mẹ nhà mày!”
Kim Thừa Ân điên cuồng hét lên, hai mắt đầy tia máu, nhìn chằm chằm Lâm Chiêm Bao bằng ánh mắt oán hận cực đồ
“Ông đây là bởi vì mày mà đắc tội Lâm Thiệu Huy, bây giờ chỉ một câu xin lỗi mà để ông đây đi chịu chết sao?”
“Thằng già này! Mày xem tao làm khỉ để đùa giỡn à, không có bản lĩnh mà còn giả bộ đuôi to chó sói? Là mày cho dù thế nào thì cũng sẽ bảo vệ tao, bây giờ lại thành con rùa rúc đầu ư? Con mẹ nhà mày, ông đây trù mày chết không được toàn thây!”
Anh ta hận không thể băm Lâm Chiêm Bao thành trăm khúc, gài bẫy chỉ cần một câu xin lỗi là xong sao?
Mạng của ông đây bị mất thằng già đó chỉ nói một câu xin lỗi chưa đụng đến cọng lông chân ư?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.