Khuôn mặt đã sưng của Miêu Thúy Vân ngày càng sưng to như đầu heo, để lại vết tát rõ ràng.
Lúc này khóe miệng bà ta chảy máu, răng rụng phải đến vài cái.
Chà!
Trong khoảnh khắc, mọi người đều sững sờ.
Anh chàng này thực sự trực tiếp đánh người?
Hơn nữa còn tát người đó bay xa mười mét, thế này liệu có quá khoa trương không?
Mọi người kinh hãi nhìn Lâm Thiệu Huy!
"Vợ ơi!"
Tống Trung Lâm ngay lập tức choáng váng, và chạy tới để giúp vợ:
"Vợ ơi, bà có sao không?"
Bốp!
Miêu Thúy Vân, người đã quen với việc bạo lực, thẳng tay tát Tống Trung Lâm một cái rồi hú lên dữ dội:
"Bà đây bị đánh bay rồi, theo ông thì có sao không?"
Cũng may bà ta có hơn một trăm cân mỡ làm đệm, nếu không đã bị ngã gãy xương.
"Nhưng tên đó trông rất dữ tợn, tôi sợ là không làm gì được."
Tống Trung Lâm nói vô cùng chắc chắn, cái tát này đã đánh bay người vợ hơn một trăm ký của ông ta, nếu là đánh trên người ông ta, chẳng phải sẽ đánh chết ông sao?
Ông ta không dám đi lên chịu chết đâu!
"Rác rưởi, rác rưởi vô dụng, ông cút cho tôi!"
Miêu Thúy Vân tức giận gầm lên và đá Tống Trung Lâm ra xa.
Tiếp theo!
Bà ta trừng mắt nhìn Lâm Thiệu Huy, nghiến răng gầm lên:
"Đồ chó, cậu dám đánh tôi sao? Cậu biết tôi là ai không? Cậu biết cha tôi là ai không?"
"Chờ đấy, tôi sẽ khiến câu phải ngồi trong ngục giam!"
Sau đó, bà ta hét vào mặt Tống Trung Lâm, người đang mềm nhũn ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/926231/chuong-1383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.