Chương trước
Chương sau
Hửm?
Vừa nghe thấy vậy, ông cụ nhà họ Thẩm liền nhướng mày, khó chịu mà nói: "Con đừng có mà nói mấy thứ linh tinh đó, đây là vận may của nhà họ Thẩm chúng ta, cái gì mà không thành hả?"
Toàn bộ mọi người nhà họ Thẩm đều mang vẻ mặt tức giận!
Bây giờ đang trong tiệc cưới của Tướng Huy lại đi nói chuyện lớn không thành, lỡ như rơi vào tai Tướng Huy, vậy thì phải làm sao?
Lúc này, Thẩm Kiến khóc không ra tiếng nữa rồi, giọng nói run rẩy: "Ba, con nói thật đấy! Chúng ta nhanh chóng đi đi, nếu không có thể sẽ có tai họa ập đầu đấy!"
Hiện giờ ông ta đã gần như chắc chắn rằng Bạch Tố Y chính là đệ nhất phu nhân!
Mà Lâm Thiệu Huy, chính là vị chiến thần Tướng Huy kia!
Còn bọn họ lại dám tính kế Tướng Huy, thậm chí còn muốn hại chết họ nữa!
Giờ mà không đi, như vậy thì bọn họ chắc chắn sẽ xong đời!
Nhưng mà, ông cụ nhà họ Thẩm lại không tin, ngược lại còn giận dữ mà quát: "Chúng ta còn chưa gặp Tướng Huy, giờ sao mà rời đi được?"
"Còn nữa, có Tướng Huy ở đây, ai dám làm gì chúng ta? Nếu như con còn làm loạn nữa thì cút ra ngoài cho ba!"
Tướng Huy đã mời đến, đây chính là phúc mà nhà họ Thẩm bọn họ đã tu tám kiếp mới có được.
Lúc này mà không nói gì đã ra đi, chẳng phải là não có vấn đề sao?
Lúc này đám người ông cụ nhà họ Thẩm làm sao mà buông đi cơ hội trời ban này cơ chứ?
Một đám người đều húng tợn mà hướng về phía vợ chồng Thẩm Kiến.
Mà Thẩm Kiến định giải thích thêm gì đó nữa, Thúy Bình lại xen vào nói: "Ba, ba đừng để ý anh ấy! Anh ấy cứ nói loạn thế đấy, bây giờ con đưa anh ấy ra ngoài!"
Sau đó, Thúy Bình không nói gì nữa mà lôi lấy Thẩm Kiến đi ra ngoài.
"Em ngăn anh làm gì hả? Phải ngăn bọn họ nếu không nhà họ Thẩm chúng ta xong đời rồi!"
Thẩm Kiến tức giận mà trừng mắt với Thúy Bình.
Nhưng Thúy Bình lại khẽ gầm lên: "Anh thật là một tên ngốc mà! Lâm Thiệu Huy này rất có khả năng là Tướng Huy! Vậy chúng ta làm như vậy, bọn họ sẽ tha cho chúng ta sao?"
"Nếu như anh đưa người họ Thẩm đi về cùng, Lâm Thiệu Huy chắc chắn sẽ cản lại!"
Ầm!
Nghe thấy lời này da đầu Thẩm Kiến liền trở nên tê rần, nháy mắt liền hoàn hồn lại, lạnh lùng nói: "Em có ý gì?"
Thúy Bình tàn nhẫn cười, máu lạnh mà nói: "Để nhà họ Thẩm bảo vệ chúng ta! Chúng ta nhân cơ hội mà chạy đi!"
Mọi chuyện là do bọn họ gây nên.
Bây giờ tình hình không ổn, Thúy Bình liền định để cả nhà họ Thẩm làm bia chắn cho bọn họ!
"Chuyện này… không tốt lắm đâu?"
Thẩm Kiến đầy do dự, dù sao đó cũng là ba ruột và người thân của ông ta, bản thân làm sao mà làm chuyện tuyệt tình vậy được?
Nhưng mà Thúy Bình không thấy như vậy!
Bà ta trừng mắt nhìn Thẩm Kiến, hung tợn mà nói: "Có gì không tốt cơ chứ? Nếu như anh ở lại đây, thì sẽ được chôn theo bọn họ đấy!"
"Nếu như anh muốn chết, em cũng không ngăn anh! Em đi trước!"
Nhưng lời này vừa nói ra liền làm cho Thẩm Kiến luống cuống, vội vàng đi theo Thúy Bình: "Đợi anh với! Anh cũng nghĩ thông rồi, chết cả nhà chúng ta không bằng chết bọn họ là được rồi! Chúng ta cũng dễ nghĩ cách hơn, sau này báo thù cho bọn họ là được đúng không?"
Sau đó, hai vợ chồng này lần lượt rời khỏi bữa tiệc!
"Vợ chồng Thẩm Kiến đi đâu rồi?"
Lúc này, người nhà họ Thẩm cũng chú ý đến, lại có một sự nghi hoặc.
Nhưng mà cơ hội nịnh hót Tướng Huy tốt như vậy, sao bọn họ lại bỏ qua được?
Đây là đầu có vấn đề hả?
Nhưng mà nghe thấy những lời này, ông cụ nhà họ Thẩm lại nhíu chặt mày, lập tức sắc mặt liền trở nên rất khó coi.
Với lời nói hồi nãy của hai người Thẩm Kiến, giờ đến hành động của bọn họ, hình như ông ta đã cảm nhận được có chuyện không ổn rồi.
Chẳng lẽ là sắp xảy ra chuyện gì không tốt sao?
Ngay sau đó, vẻ mặt của ông ta liền căng thẳng mà nhìn về Lâm Thiệu Huy.
Lúc này, toàn bộ mọi người nhà họ Bạch đều đang nhìn Lâm Thiệu Huy, sau khi nhìn thấy đám người Long Cửu đi đến, mà vẫn mang bộ dạng không thèm sợ hãi.
Lúc này một đám người kia nổi trận lôi đình, mà Bạch Chí Phàm còn cố tình giở trò quát lớn: "Lâm Thiệu Huy, mày to gan thật đấy! Dám giả mạo Tướng Huy và phu nhân, giờ thấy ông Cửu đã đến rồi, các người còn không mau quỳ xuống hả?"
Cố tình khiêu khích!
Bạch Chí Phàm đã không đợi được nữa rồi, muốn nhìn thấy vợ chồng Lâm Thiệu Huy chết không toàn thây.
Còn ông cụ Hùng, cũng không có chút thương hại nào, không che dấu được bộ dạng cứ như đang vui sướng nhìn người khác gặp họa.
Nhưng mà một màn tiếp theo cũng làm cho nụ cười trên mặt mọi người đông cứng lại.
Phịch!
Phịch!
Long Cửu đứng đầu, lúc này toàn bộ người nhà họ Long đều đang quỳ phục trước mặt Lâm Thiệu Huy!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.