Chương trước
Chương sau
Thần... thần y Lâm?
Ầm!
Nghe đến đây, tất cả mọi người đều cảm thấy đại não sắp nổ tung.
Những giọt mồ hôi lạnh không ngừng trượt dài trên trán!
Thần y Lâm?
Tại sao chuyện này lại liên quan đến thần y Lâm?
Là một người An Nam, không thể không biết rằng một thời gian trước đây, nền y học của nước nhà đã phải chịu khuất nhục trước nền y học phương Tây, nhưng thần y Lâm đã chấn hưng nền y học An Nam, anh được ca ngợi là anh hùng dân tộc của nền y học An Nam trong tương lai!
Đột nhiên xuất hiện, trực tiếp gây náo động toàn quốc!
Nổi tiếng toàn quốc!
Các tên tuổi lớn trong nền y học đều cúi đầu tôn sùng!
Lúc này, tất cả các phóng viên đều câm như hến, không còn dám nói nhảm nữa.
Phải biết rằng, thần y Lâm chính là vị thần trong lòng nền y học An Nam, một khi xúc phạm anh ta thì tương đương với việc xúc phạm cả nền y học An Nam.
Hơn nữa, ngoại trừ người trong giới y, nhiều người trẻ hiện nay coi anh như thần tượng, ước tính một cách qua loa thì anh phải có hàng chục triệu người hâm mộ.
Ngay cả Lý Ngãi Qúy cũng không khỏi cảm thấy âm trầm.
Bởi vì thầy của cô ta, ông Dược còn nói, ông ấy so với thần y Lâm thật sự là mặc cảm vì không bằng!
Tương lai của nền y học An Nam phụ thuộc vào thần y Lâm!
Khi Bạch Chí Phàm và những người khác nghe thấy điều này, trong lòng họ đột nhiên có một dự cảm xấu.
Không phải ngay cả thần y Lâm cũng đứng ra bảo vệ Bạch Tố Y chứ?
Cái này không thể nào! Bây giờ Bạch Tố Y đã hư danh tiếng rồi, các giới trốn còn không kịp, làm sao có người chủ động giúp đỡ được?
Lâm Thiệu Huy chắc đang nói dối!
Ngay lập tức. Mặt Bạch Chí Phàm đen như đít nồi, nổi giận mắng to: “Lâm Thiệu Huy, mày dám giả truyền ý của thần y Lâm? Thần y Lâm và cô Lý Ngãi Qúy không quen biết nhau, làm sao anh ấy biết cô Lý Ngãi Qúy học nghệ không thông?”
Trong khoảnh khắc đó, mọi người đều đưa ánh mắt nghi ngờ về phía Lâm Thiệu Huy, họ hiển nhiên cảm thấy điều đó là không thể.
Chỉ là!
Lâm Thiệu Huy không quan tâm đến sự nghi ngờ của mọi người, cười nhẹ: “Nếu là anh và ai đó nghi vấn rằng công thức do chính anh tạo ra là giả, anh có đặt nghi vấn về việc học nghệ không thông của cô ta không?”
Ầm ầm!
Tất cả mọi người chỉ cảm thấy bầu trời như sắp sụp đổ!
Những gì Lâm Thiệu Huy nói,mỗi một chữ, như sấm sét, nổ tung trong đầu mọi người!
Run sợ!
Lúc này, tất cả mọi người như ớn lạnh, giống như người bị cảm mạo, người run lên bần bật.
Hướng mắt nhìn Lâm Thiệu Huy, tràn ngập sự kinh ngạc chấn động, anh ta hiển nhiên không thể tin vào tai mình.
“Ý anh là, công thức điều chế mới của loại bệnh viêm phổi này là do thần y Lâm đưa ra?”
Các phóng viên hoảng sợ nhìn Lâm Thiệu Huy, trái tim của họ bị sốc đến cực điểm.
Khóe miệng Lâm Thiệu Huy cong lên, anh gật đầu: “Chính xác!”
Tất cả mọi người có mặt tại nơi này đều nín thở!
Khuôn mặt của các phóng viên đầy kinh ngạc!
Nếu là công thức do thần y Lâm đưa ra thì làm sao có thể làm giả được?
Ngay lập tức.
Các phóng viên liếc nhìn bảng ghi chép của chính họ, sau đó vội vàng xé chúng ra từng mảnh.
Không thể viết linh tinh!
Tuyệt đối không thể viết linh tinh!
Bởi vì một người không chú ý một chút mà đưa cho tòa soạn thì tai họa sẽ đổ lên đầu!
Mà ngay lúc này!
Bạch Chí Phàm như phát điên lên, không ngờ Lâm Thiệu Huy lại nhảy ra phá rối tình hình và còn dám đầu độc các phóng viên có mặt ở đây.
Ngay lúc này, anh ta gầm lên: “Không thể nào! Rõ ràng là mày nói công thức đó là do tình cờ có được. Làm sao lại có thể do thần y Lâm cho?”
Hả?
Khi nghe điều này, tất cả mọi người đều nhìn Bạch Chí Phàm với ánh mắt khó tin.
Họ vừa nghe thấy gì?
Lâm Thiệu Huy tình cờ có được công thức?
Và Lâm Thiệu Huy cũng cười chế nhạo: “Không phải nhà nhà họ Bạch nói công thức này là của các người sao? Sao lại là do tôi tình cờ có được?”
Ách!
Trong phút chốc, sắc mặt Bạch Chí Phàm tái xanh, anh ta chợt bừng tỉnh, nói lỡ lời rồi.
Chết tiệt!
Anh ta vì tức giận quá mà lỡ lời rồi!
“Đồ ngu, cái thằng ngu này!”
Ông cụ nhà họ Bạch bất ngờ tát vào mặt Bạch Chí Phàm một cái tát mạnh, ông ta rất tức giận.
Chuyện này, không phải là tương đương với nhà họ Bạch của ông ta đang nói dối sao?
Đúng là đồ ngu ngốc!
Tất cả các phóng viên nhất thời thẹn quá hóa giận, bọn họ hiểu ra tất cả, đây là nhà họ Bạch đem bọn họ ra đùa bỡn!
Muốn dùng con dao của họ để đưa Bạch Lạc vào chỗ chết!
Ngay cả Trương Diệu Kha và Tống Việt Minh cũng nghiến răng nghiến lợi, lúc đầu nhà họ Uông không nên tìm nhà họ Bạch hợp tác, nhà này toàn bộ đều không có đầu óc gì cả.
“Mọi người, tôi nghĩ ai đang nói dối, hiện tại đã rất rõ ràng rồi đúng không?”
Lâm Thiệu Huy cười nói:
“Nhưng có một điều chắc chắn, nếu công thức điều chế này là giả, thì thần y Lâm cũng là một kẻ lang băm!”
“Các người nghĩ sao?”
Phù phù!
Phù phù!
Lúc này, tất cả các phóng viên đều bị dọa kinh hoàng, như thể cha mẹ họ đã chết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.