Chương trước
Chương sau
Cô không bao giờ rằng Lâm Diệu Hân phản bội cô, hơn nữa cô ta thậm chí không cảm thấy xấu hổ.
Dáng vẻ như là chuyện đương nhiên!
Cô coi cô ta như em gái, nhưng cô ta chưa bao giờ coi mình như chị gái!
Nghĩ đến đây, sắc mặt Bạch Tố Y trở nên chua xót, thân thể mềm mại có chút run rẩy.
Vào lúc này Lâm Thiệu Huy nhanh chóng giữ chặt Bạch Tố Y đang sắp ngã, vẻ mặt anh lập tức tối sầm lại, lạnh lùng nhìn Lâm Diệu Hân: “Cô lấy bao nhiêu của nhà họ Uông!”
Hả?
Lâm Diệu Hân sắc mặt thay đổi rõ rệt, quả thật cô đã nhận được một khoản tiền lớn từ nhà họ Uông nên quyết định phản bội Bạch Tố Y.
Nhưng làm sao Lâm Thiệu Huy biết được?
Chỉ là ngay sau đó, Lâm Diệu Hân chế nhạo và nhìn Lâm Thiệu Huy với ánh mắt khinh thường: “Anh đang nói nhảm gì vậy, tôi còn không biết nhà họ Uông là ai thì làm sao có thể lấy tiền của bọn họ!”
Cho dù Lâm Thiệu Huy biết điều đó thì như thế nào?
Chỉ cần anh không có chứng cớ thì cũng không làm được gì cô ta!
Chỉ cần cô ta tố Bạch Tố Y bán thuốc giả thành công thì không bao lâu nữa cô ta sẽ có thể lấy được 350 tỷ mà nhà họ Uông cho, cả đời sung sướng.
Thấy thế thì Lâm Thiệu Huy lắc đầu, hoàn toàn mất kiên nhẫn:
“Tôi thấy cô còn nhỏ không biết gì nên tôi liền cho cô một cơ hội khác, chỉ cần cô nói ra sự thật thì tôi hứa cô nhà họ Uông bao nhiêu thì tôi sẽ cho cô gấp đôi!”
Đây là cơ hội cuối cùng của Lâm Thiệu Huy dành cho Lâm Diệu Hân!
Chỉ là Lâm Diệu Hân nghe thấy điều này thì cô ta có một biểu hiện khinh bỉ: “Đồ rác rưởi như anh thì có thể có bao nhiêu tiền cho tôi? Coi tôi là con ngốc sao?”
“Hai người không phải làm việc vô ích, các người chắc chắn sẽ bị quy tội bán thuốc giả, chờ ngồi tù đi!”
Ặc!
Lâm Thiệu Huy cũng thở dài:
“Bạch Tố Y giúp co học vậy mà cô báo đáp cô ấy như thế này? Nếu cô đã không biết suy nghĩ, vậy thì đồng dạng cô làm cho chúng tôi hao tổn bao nhiêu, đành phải…”
“Trả nợ bằng mọi cách có thể!”
Tuy nhiên, vào lúc này: “Lâm Thiệu Huy, tôi có thể nghĩ rằng anh đang uy hiếp người trong cuộc không?”
Tống Việt Minh, người đang mỉm cười bước từ ngoài cửa vào và đến bên cạnh Lâm Diệu Hân: “Cô Lâm, anh ta đang uy hiếp cô?”
Nhìn thấy sự hiện diện của Tống Việt Minh, khuôn mặt của Lâm Diệu Hân trở nên đắc ý hơn, cô ta nói với vẻ oán hận: “Đúng, Tống Việt Minh, hôm nay họp báo xong thì tôi sẽ kiện anh ta!”
Vừa nghe thấy điều này thì Tống Việt Minh đột nhiên bật cười: “Được rồi, xin đừng lo lắng, cô Lâm, sau đó tôi sẽ để anh ta ngồi tù mọt gông!”
Vẻ mặt của cả hai đầy đắc ý!
Có vẻ như Lâm Thiệu Huy đã là con cá trên thớt của họ, đang chờ để họ iết thịt.
Chỉ là vẻ mặt của Lâm Thiệu Huy vẫn thờ ơ, anh cười nói: “Vậy thì còn chần chừ gì nữa, hãy bắt đầu trò hay đi!”
Nói xong thì anh trực tiếp đẩy cửa địa điểm họp báo, mang theo Bạch Tố Y bước vào!
Thấy thế thì Lâm Diệu Hân và Tống Việt Minh sửng sốt trong giây lát, nhưng sau đó cả hai đều lần lượt chế nhạo.
Đồ bỏ đi, không thể chờ đợi để tìm cái chết?
“Tổng giám đốc Bạch đến rồi!”
Tất cả các phóng viên ở đó ngay lập tức chĩa máy ảnh về Bạch Tố Y.
“Tổng giám đốc Bạch, cô trả lời thế nào trước cái chết của người sử dụng vắc xin giả do công ty cô làm ra?”
“Tổng giám đốc Bạch, ngay cả người thân và thư ký của cô cũng đã tới vạch trần cô, cô nghĩ thế nào đây?”
“Tập đoàn Bạch Lạc có thực sự như họ nói, sản xuất thuốc giả để kiếm tiền không?”
Bạch Tố Y chỉ cảm thấy lạnh cả người khi nghe câu hỏi hung hăng đó.
Ngay sau đó, cô giận dữ nói: “Tất cả đều là những câu chuyện giả nhằm vào tập đoàn tôi, và hoàn toàn không có vấn đề gì với vắc xin do tập đoàn Bạch Lạc của chúng tôi sản xuất!”
Nhưng ngay khi giọng nói của Bạch Tố Y vang lên những người nhà họ Bạch không thể chờ đợi để giết Bạch Tố Y đã tiến lên!
“Bạch Tố Y, không ngờ cho tới bây giờ cô vẫn không hối cải, tôi rất thất vọng về cô!”
Ầm!
Ý nghĩa của những lời nói này quá giật gân, các phóng viên có mặt đều nhìn nhau!
Thì ra người nói hóa ra là ông cụ nhà họ Bạch!
Nhìn thấy ông cụ nhà họ Bạch, trong lòng Bạch Tố Y đột nhiên có linh tính không lành.
Cô biết nhà họ Bạch sắp làm loạn rồi!
Quả nhiên ông cụ nhà họ Bạch làm ra vẻ tức giận mắng: “Bạch Tố Y, anh đã dùng những cách bất hợp pháp để cướp công thức thuốc và vắc xin của nhà họ Bạch chúng tôi. Tôi tưởng cô sẽ là những việc có lợi cho xã hội, nhưng không ngờ cô lại sản xuất thuốc giả!”
“Cô thật là tán tận lương tâm, nhà họ Bạch tôi không có đứa cháu gái như cô!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.