Chương trước
Chương sau
Cái gì!
Nhìn thấy cảnh tượng này, vợ chồng Bạch Tuấn Sơn đều sững sờ!
Ông ta không ngờ lại nhìn thấy cảnh này, ông cụ nhà họ Bạch và những người khác sắc mặt tất cả đều tái nhợt, trong mắt tràn đầy sự sợ hãi.
Dường như chỉ cần ông ta không tha thứ cho bọn họ, những người này sẽ lập tức chết oan chết uổng vậy.
Đây rốt cuộc là chuyện gì chứ?
Mà lúc này!
Bạch Hạo Nhiên cũng đột nhiên cảm thấy da đầu tê dại, tròng mắt anh ta giống như muốn rơi ra ngoài.
Nhà họ Bạch bọn họ ngày hôm nay được bốn ông chủ lớn công nhận, đã trở thành gia tộc hùng mạnh nhất thành phố Nam Giang, vì cớ gì lại phải quỳ xuống xin lỗi hai lão phế vật này?
Nhưng khi nhìn thấy ngay cả ông cụ nhà họ Bạch cũng quỳ gối, da đầu anh ta hoàn toàn như muốn nổ tung, gần như bị dọa sợ đến mức tè ra quần.
“Ba, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”
Bạch Tuấn Sơn kinh ngạc ngơ ngác hỏi, không dám tin đây là người ba mà chỉ vài tiếng trước còn hung hãn muốn đuổi ông ta ra khỏi nhà, bây giờ lại giống như một con chó quỳ trước mặt ông ta, cầu xin sự tha thứ.
Ông cụ nhà họ Bạch nở nụ cười chua chat trả lời:
“Vốn dĩ, công ty mà bốn ông chủ lớn tới thành phố Nam Giang để đầu tư, không phải là nhà họ Bạch chúng ta, mà là công ty Bạch Lạc của Bạch Tố Y!”
Cái gì!
Vợ chồng Bạch Tuấn Sơn, Bạch Hạo Nhiên cùng những người khác, tất cả đều ngây người!
Bốn ông chủ lớn, bốn bá chủ thống lĩnh cả một tỉnh thành, thành phố Nam Giang cất cánh như ngày hôm nay hóa ra là nhờ vào Bạch Tố Y sao?
Điều này…làm sao có thể!
Vợ chồng Bạch Tuấn Sơn chỉ cảm thấy trái tim điên cuồng đập loạn xạ không ngừng, toàn thân hoa mắt chóng mặt, gần như là muốn ngất xỉu tại chỗ.
Hơn nữa, không chỉ có vậy!
Sau khi ông cụ nhà họ Bạch nói ra, tất cả người nhà họ Bạch có mặt ở đó, đồng loạt cúi rạp xuống đất, nghẹn ngào đau khổ cầu xin:
“Bạch Tuấn Sơn, niệm tình chúng ta là người một nhà, anh hãy rộng lượng khoan dung từ bi, để cho Bạch Tố Y buông tha cho chúng tôi đi!”
“Bạch Tuấn Sơn, trước kia là chúng tôi sai rồi, chúng tôi có mắt không tròng coi thường người khác, chú hai tôi cầu xin chú tha thứ, chú đại nhân đại lượng tha thứ cho chúng tôi một lần này thôi!”
Rầm rầm rầm…
Ngay sau đó toàn bộ hiện trường lập tức vang lên âm thanh quỳ lạy đồng loạt, rất lâu sau cũng chưa dừng lại.
Chỉ vài tiếng trước thôi, bọn ho vẫn còn hận không thể đâm chết một nhà Bạch Tuấn Sơn, lúc này lại như phát điên, không ngừng lạy lục cầu xin tha thứ.
Dường như chỉ cần hai người Bạch Tuấn Sơn không trả lời, bọn họ sẽ bị đập chết ngay tại nơi này, dùng cái chết để tạ tội!
“Tôi…”
Đầu óc Bạch Tuấn Sơn trống rỗng.
Trong lòng ông ta cảm thấy vô cùng chấn động và khó tin, ông ta cảm thấy cảnh tượng này không khác nào là đang nằm mơ, mà có nằm mơ ông ta cũng không thể tưởng tượng nổi!
“Không đúng, bốn ông chủ lớn tới là để đầu tư cho tập đoàn Bạch Kỳ chúng ta mà?”
“Ba, người yên tâm đi! Tối nay, tất cả bọn họ sẽ đều quỳ lại trước mặt ba, cầu xin sự tha thứ mà thôi!”
Những lời nói cuồng ngạo không giới hạn ban đầu của Lâm Thiệu Huy, lại vào thời khắc này, từng câu từng câu đều hiệu nghiệm!
Đứa trẻ này, sớm đã biết sẽ xảy ra chuyện như thế này sao?
Sau khi nhìn thấy cảnh tượng này!
Đoàng!
Khi thế kiêu ngạo hung hãn của Bạch Hạo Nhiên, đã hoàn toàn bị dọa sợ tới mất mật, anh ta hoảng sợ đến mức ngất muốn xỉu.
“Ảo giác…đây nhất định là ảo giác!”
Trong lòng ông ta, không những an ủi bản thân, nhưng những âm thanh sợ hãi nức nở kia, lại không hề ngừng lại.
Bạch Tố Y, thật sự nhận được sự xem trọng của bốn ông chủ lớn, nhưng ông ta lại dồn ép vợ chồng cô quỳ xuống?
Đây nhất định là bốn ông chủ lớn!
Toàn bộ tỉnh Nam Lộc, bọn họ nói một không ai dám nói hai, một câu nói tùy ý cũng có thể xóa bỏ toàn bộ một gia tộc, một tay che trời.
Tìm chết!
Đây nhất định là tự tìm tới cái chết!
Nếu như để cho Bạch Tố Y biết được những gì mà ông ta đã làm như vậy ông ta…nhất định chỉ còn con đường chết!
“Tôi…tôi tha thứ cho các người rồi.”
Sắc mặt Bạch Tuấn Sơn ngay lập tức kinh hoàng nói.
“Thật thế không?”
Ngay sau đó ông cụ nhà họ Bạch và mọi người đều vui mừng đến phát điên, lập tức đứng dậy, sung sướng không gì sánh bằng nắm lấy tay của Bạch Tuấn Sơn.
“Cái gì cũng đừng nói nữa, Bạch Tuấn Sơn, nhà họ Bạch chúng ta từ nay về sau sẽ nghe theo lời của nhà con, con nói gì thì chúng ta sẽ làm đó!”
“Bạch Tuấn Sơn, trước đây chúng ta có mắt không tròng, Bạch Tố Y mới là chủ nhân lý tưởng nhất của nhà họ Bạch, ba tin rằng có nó rồi, nhà họ Bạch nhất định có thể vươn lên một tầm cao mới.”
“Sau này, Bạch Tố Y chính là chủ nhân của nhà chúng ta!”
Mà vào lúc này, ông cụ nhà họ Bạch đôi mắt ngập tràn dữ tợn, gầm lên với Bạch Hạo Nhiên:
“Bạch Hạo Nhiên, mày liều lĩnh không biết sống chết, lại dám sỉ nhục ba mẹ của chủ nhân căn nhà này! Ngày hôm nay, chúng ta sẽ đánh gãy một chân này để làm làm gương cảnh cáo mọi người!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.