Chương trước
Chương sau
Cái gì? Lâm Thiệu Huy đang nói cái gì?
Nghe thấy câu nói không biết sống chết của của Lâm Thiệu Huy, trong lúc nhất thời mọi người trong hội trường ngây ra như phỗng. Cả đám người mắt tròn mắt dẹt nhìn Lâm Thiệu Huy. Đúng là không thể tin được những lời anh nói!
Ngày vui của vợ sao? Quỳ xuống thì mới còn đường sống? Thằng nhóc này điên rồi sao? Lâm Thiệu Huy lấy đâu ra cản đảm mà nói những lời như vậy chứ?
Những người ở đây dùng ánh mắt khó có thể tin được nhìn Lâm Thiệu Huy, trong mắt hiện lên sự cực kỳ kinh ngạc. Sau đó, có một tràng cười chế nhạo vang lên khắp hội trường.
"Tên ngốc này có đầu óc không vậy? Đã trở thành kẻ địch của ba ông chủ lớn có quyền thế ngập trời mà còn dám ăn nói không có đầu óc như vậy. Hôm nay rõ ràng là ngày chết của hai vợ chồng nhà Lâm Thiệu Huy, vậy mà Lâm Thiệu Huy còn nói hôm nay là ngày vui của vợ anh sao?
"Người đàn ông này chắc bị dọa sợ đến ngu ngốc rồi. Vậy mà cũng dám bảo ba ông chủ lớn quỳ xuống. Lâm Thiệu Huy đây là cho rằng bản thân là ba người đàn ông quyền lực sao?"
"Thật sự là sống lâu như vậy còn chưa gặp người nào muốn chết như vậy. Đây là lần đầu nhìn thấy cũng biết rõ được rốt cuộc vì sao ba người quyền thế kia đều muốn đẩy Lâm Thiệu Huy vào chỗ chết, người đàn ông ngu ngốc này đúng là đáng chết."
Những tiếng cười khinh bỉ không ngừng vang lên trong hội trường. Điều này cũng khiến cho những người nhà họ Bạch cùng với ông cụ càng thể hiện sự khinh thường trên mặt. Chuyện đã đến mức này, người đàn ông vô dụng này còn dám ăn nói linh tinh thì đúng là muốn chết. Bạch Tố Y đúng là mắt bị mù mới có thể chọn một người đàn ông vô dụng như vậy lấy làm chồng, để rồi đến bây giờ cô cũng sợ là sẽ bị Lâm Thiệu Huy liên lụy.
Khi Chu Uẩn, Yến Tử Sơn và Lâm Thiên Quang nghe được Lâm Thiệu Huy nói câu này, trong lúc nhất thời ba người nhìn chằm chằm anh trong mắt hiện lên sát ý. Bọn họ đều thật sự không ngờ tới, mọi việc đã đến nước này mà Lâm Thiệu Huy còn dám kiêu ngạo nói như thế. Đây là lâm Thiệu Huy đã không coi bọn họ ra gì.
Ngay lập tức trên mặt Lâm Thiên Quang nhìn Lâm Thiệu Huy với vẻ mặt khinh thường: "Chỉ với kẻ vô dụng như anh mà cũng dám mạnh miệng bảo ba người đại diện của các ông chủ lớn quỳ xuống trước mặt anh sao?"
Nghe thấy Lâm Thiên Quang nói khóe miệng Lâm Thiệu Huy nở nụ cười khinh bỉ trả lời: "Người đại diện của ba người quyền lực thì sao chứ? Có cái rắm ấy!"
Ba người chống lưng cho Lâm Thiên Quang thì hai người là chính bản thân anh, mà một người kia là kẻ bại dưới tay anh, vậy anh có gì mà phải sợ ba người đó?
Xôn xao!
Trong nháy mắt, tất cả mọi người ồ lên kinh ngạc.
Điên rồi! Người đàn ông này đúng là điên hết thuốc chữa rồi.
Sỉ nhục người đại diện của ba người đàn ông có quyền thế ngập trời tương đương với sỉ nhục ba ông chủ lớn đó. Tên này đúng là muốn đâm đầu vào chỗ chết.
Khi nghe thấy lời Lâm Thiệu Huy nói, Yên Tử Sơn cười thầm. Người đàn ông này công khai chửi nhà họ Nạp Lan trước mặt bao nhiêu người ở đây. Đến lúc đó, chắc chắn nhà họ Nạp Lan sẽ cực kỳ tức giận. Người đàn ông Lâm Thiệu Huy này phải chết.
Lâm Thiên Quang đứng ở bên cạnh thất vọng lắc đầu. Bây giờ anh ta đã là người đại diện của vi Huyết Ngục, vị hoàng đế đứng đầu cả một tổ chức lớn nhất thế giới. Vậy mà Lâm Thiệu Huy vẫn không tiến bộ hơn trước chút nào, anh ta vẫn chỉ là một người đàn ông vô dụng không làm nên được chuyện gì. Đến lúc này, Lâm Thiên Quang còn cảm thấy tự bản thân ra tay giết một người vô dụng như vậy đúng là bôi nhọ đến thân phận bây giờ của anh ta. Ngay lập tức, Lâm Thiên Quang nhìn về phía Bạch Tố Y đang đứng bên cạnh Lâm Thiệu Huy, trong mắt đều đã lộ ra sự dục vọng chiếm hữu và tham lam.
"Bạch Tố Y, về sau cô đừng nói tôi không cho cô cơ hội. Bây giờ tôi chỉ cần cô vứt bỏ người đàn ông này trở thành người phụ nữ của tôi... thì tôi có thể suy xét tha cho cô một mạng!" Bây giờ, anh ta vẫn chưa từ bỏ ý định đối với người phụ nữ này, muốn giữ chặt cô lại bên người, tùy ý để anh ta trêu đùa.
"Anh có mà nằm mơ!" Sắc mặt của Bạch Tố Y đột nhiên đỏ lên, đột nhiên cô hét to lên rồi sau đó kiên định đứng ở bên cạnh Lâm Thiệu Huy: "Bất kể chồng tôi có làm được gì không, tôi cũng sẽ cùng tiến cùng lùi với Lâm Thiệu Huy."
"Được, được, được." Trong ánh mắt Lâm Thiên Quang nhanh chóng hiện lên sự cực kỳ tàn nhẫn, anh ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Người phụ nữ đê tiện đáng chết! Tôi có lòng tốt như vậy mà cô lại làm lơ tôi lần nữa, ngược lại còn đi thích một thằng đàn ông vô dụng không giúp gì được cho bản thân. Nếu tôi cho cô cơ hội mà bản thân cô lại không biết quý trọng, vậy thì tiếp theo tôi sẽ để cho người khác lôi cô xuống làm nhục cho đến chết."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.