Chương trước
Chương sau
Cảnh tượng này khiến Tư Mã Yên Nhi sửng sốt ngay lập tức.
Không chỉ bàn tay, mà Tư Mã Yên Nhi bàng hoàng phát hiện ra tất cả còng tay và xiềng xích trên người Lâm Thiệu Huy đều rơi xuống đất.
Điều này khiến cô không thể tin vào mắt mình.
“Anh… anh… anh!”
Khuôn mặt xinh đẹp của Tư Mã Yên Nhi tái mét, lộ ra sự hoảng sợ vô tận.
Cô đã tận mắt chứng kiến tên khốn kiếp này tàn nhẫn và điên cuồng cỡ nào.
Vốn dĩ, cô nghĩ rằng khi Lâm Thiệu Huy bị còng tay và xiềng xích, cô có thể báo thù chuyện đêm qua.
Ngay lúc này!
“Anh muốn làm gì? Thả tôi ra, tôi là cảnh sát! Anh…”
Khuôn mặt xinh đẹp của Tư Mã Yên Nhi tái mét.
Vì cô sợ rằng Lâm Thiệu Huy sẽ gây bất lợi cho cô.
Vừa nghe đến đây, Lâm Thiệu Huy đang ngồi trên ghế, chậm rãi đứng dậy, một tay nắm lấy bàn chân ngọc của Tư Mã Yên Nhi, nâng chân cô lên cao, nụ cười trên khóe môi anh càng thêm bỡn cợt.
“Hừ! Cô gái này, ngay từ đầu đã định làm thế này với tôi!”
“Đã vậy, tôi sẽ dạy cho cô một bài học!”
Cái gì?
Tư Mã Yên Nhi sửng sốt.
Và trước khi cô có thể phản ứng.
Lâm Thiệu Huy vặn bàn chân của cô, khiến cơ thể Tư Mãn Yên Nhi đột nhiên xoay lại một cách không kiểm soát được.
Sau đó, dưới áp lực của anh, cả người Tư Mã Yên Nhi nằm trên bàn thẩm vấn.
“Anh…”
Tư Mã Yên Nhi không biết Lâm Thiệu Huy định làm gì, nhưng việc quay lưng lại với Lâm Thiệu Huy khiến cô thấy bất an.
Chỉ là khi Tư Mã Yên Nhi muốn mắng chửi Lâm Thiệu Huy.
Ba!
Cô cảm thấy một bàn tay nóng bỏng, mạnh mẽ vô lên mông cô khiến cả người cô run lên.
“Anh… anh dám đánh tôi?”
Một vệt đỏ rực hiện lên trên khuôn mặt xinh đẹp của Tư Mã Yên Nhi.
Lúc này, cô vô cùng xấu hổ và tức giận, nằm mơ cũng không ngờ sẽ bị tên tù nhân này đánh đòn.
Hơn nữa!
Trước đây cô chưa từng tiếp xúc thân thể với đàn ông, ngoài trừ đêm qua với Lâm Thiệu Huy.
Và bây giờ!
Cô lại bị tên khốn này làm nhục, điều này khiến Tư Mã Yên Nhi xấu hổ cùng cực, đến mức muốn tìm một cái hố để chui xuống.
Nhưng đây mới chỉ là khởi đầu!
Ba!
Lại một tràng vỗ mông nữa, âm thanh không ngừng vang vọng.
Lòng bàn tay của Lâm Thiệu Huy rơi vào mông Tư Mã Yên Nhi, hết lần này đến lần khác.
Phải nói rằng.
Cơ thể mong manh, mềm mại của Tư Mã Yên Nhi rất nhạy cảm.
Mỗi một cái tát rơi xuống, cái mông căng tròn và đầy đặn của cô sẽ rung lên dữ đội, khiến tim cô vô thức đập loạn hơn.
Và với mỗi một cái tát rơi xuống.
Tư Mã Yên Nhi chỉ cảm thấy mông của mình nóng rực, giống như có một loại ma lực xâm nhập vào mông, lan ra tứ chi.
Cảm giác này khiến Tư Mã Yên Nhi thấy nhức nhối.
Thậm chí, trái tim cô còn đập mạnh, gương mặt lộ ra nét thẹn thùng.
“Thằng khốn! Lâm Thiệu Huy, thằng khốn nạn!”
Tư Mã Yên Nhi cắn đôi môi đỏ mọng, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng.
Đặc biệt là đôi mắt trong veo phảng phất nét xuân sắc.
Nếu như ai đó nhìn thấy, chắc chắn tim người ấy sẽ đập loạn xạ.
Ba!
Lâm Thiệu Huy phớt lờ lời của Tư Mã Yên Nhi, vẫn đánh vào mông cô, khiến thân thể cô run rẩy không ngừng, tâm trí rơi vào trạng thái hốt hoảng!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.