Chương trước
Chương sau
Ngạc nhiên.
Kinh hoàng.
Cảm xúc phức tạp gần như hoàn toàn bao phủ Trương Viễn.
Lúc này, anh ta không khỏi nhớ lại nửa tháng qua anh ta đã nổ như thế nào.
Hết lần này đến lần khác anh ta đều khoe khoang mối quan hệ thân thiết của mình và Điền Thái tử với những người xung quanh, thậm chí còn nhận công lao về mình đã khiến cho nhà họ Dương xin lỗi.
Thậm chí, anh ta còn dám quát mắng con nhà giàu tài phiệt Dương Bằng.
Nỗi sợ hãi sâu thẳm gần như tràn ngập trong lòng Trương Viễn, khiến cho mồ hôi lạnh trên trán của anh ta chảy ròng ròng.
Nhưng.
Vào lúc này, Điền Thái Tử và những người khác quá lười biếng để để ý đến anh ta.
Điền Thái Tử dẫn theo Cửu Hoàng tử và những người khác, bước về phía Bạch Tố Y.
Giờ phút này!
Sắc mặt của Bạch Tố Y cũng vô cùng phức tạp.
Vốn dĩ cô cho rằng sự việc này quả thật là do Trương Viễn làm, nhưng cô chưa bao giờ nghĩ rằng sự việc này lại không có chút liên quan gì đến Trương Viễn.
Vị ân nhân thực sự giúp gia đình họ thoát khỏi tai ương lại là một người khác.
"Người đó là ai? Thân phận của anh ta là gì và đã dùng phương pháp gì để khiến nhà họ Dương chịu thua, hơn nữa còn miễn phí chuyển tòa nhà Ngân Hà cho cô."
Trong đầu của Bạch Tố Y có một ngàn vạn câu hỏi.
Đặc biệt. Trong đầu cô không khỏi hiện lên hình ảnh Lâm Thiệu Huy.
Tất cả những gì anh nói thực sự đã xảy ra.
Nếu như anh thật sự không biết kết quả, làm sao anh có thể đoán đúng được từng chuyện chứ.
"Thật sự có thể là Lâm Thiệu Huy sao? Nhưng rốt cuộc anh ấy làm như thế nào? Ba năm qua anh ấy không đến thành phố Nam Giang, cũng không quen biết tên tuổi lớn nào ở thành phố Nam Giang."
"Người đàn ông này...”
Bạch Tố Y nghĩ đến đây, chỉ cảm thấy da đầu mình tê dại.
Nếu là Lâm Thiệu Huy thì thật là khủng khiếp.
Ai có thể tưởng tượng được rằng con rể rác rưởi trong mắt mọi người lại thực sự có thể vung tay khiến một nhà đệ nhất giang hồ quỳ lạy xin lỗi, đơn giản là chuyện khó tin.
Trong khi Bạch Tố Y rơi vào suy nghĩ.
Điền Thái Tử và những người khác đã đến chỗ cô ấy.
Đặc biệt, một cảnh tượng xảy ra khiến cho tất cả mọi người đều khó tin.
Đứng đầu là Điền Thái tử, cùng với Cửu Hoàng tử và những người khác, không nói lời nào, tất cả đều đồng loạt cúi đầu lạy Bạch Tố Y, trên mặt của họ tràn đầy nụ cười vô cùng nhiệt tình:
"Cô Bạch, chúng ta lại gặp nhau.”
Cái gì?
Khi nhìn thấy cảnh tượng này, những vị khách ở xung quanh phòng hoàn toàn hoảng sợ.
Điền Thái Tử và những người khác cúi đầu?
Làm sao có chuyện như thế được?
Mọi người giống như nhìn thấy ma, nhìn về phía Bạch Tố Y, họ không hiểu Bạch Tố Y đã làm gì mà khiến Điền Thái Tử và đám công tử ăn chơi của anh ta phải cung kính đến như vậy.
Đặc biệt là Trương Viễn.
Anh ta nhìn Điền Thái Tử đang cúi đầu trước Bạch Tố Y khiến cho anh ta nghi ngờ mình bị ảo giác.
"Không... không thể. Vậy mà Bạch Tố Y có quen biết Điền Thái Tử, nếu như thế, tại sao trước kia cô ấy không tự mình nhờ Điền Thái Tử giúp đỡ?"
Trương Viễn hoàn toàn bối rối.
Vào lúc này.
Ngay cả Bạch Tố Y cũng choáng váng.
Cô nhìn các thành viên của nhóm người thái tử ở trước mặt mình, lúc này mới phát hiện những người này có chút quen mắt:
"Anh... Các anh là người nhà họ Điền, nhà họ Lê sao?"
Bạch Tố Y nhớ lại.
Khi cô ở thành phố Nam Giang, mẹ cô, Thẩm Ngọc Trân đã bị người cướp điện thoại di động và thậm chí còn bị tát.
Ngày hôm đó, Lâm Thiệu Huy rất tức giận và đã đánh gãy chân của một nhóm người thái tử ở Nam Giang.
Có vẻ là những người trước mặt cô?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.