Chương trước
Chương sau
“Chuyện... chuyện gì đang xảy ra vậy?”
“Thần y Trương đang cúi đầu chào người ở rể đó? Chuyện này làm sao có thể!”
Chân động!
Một cú sốc mạnh mẽ cuốn lấy trái tim của tất cả mọi người, đặc biệt là những vị khách đã chế nhạo Lâm Thiệu Huy trước đó.
Sau khi nhìn thấy cảnh tượng này, họ chỉ cảm thấy như bị tát vào mặt một cái khiến họ xấu hổ vô cùng, hơn nữa còn có chút sợ hãi.
“Người họ Lâm thực sự biết thần y Trương? Và, anh ta đã làm gì... làm thế nào mà có thể khiến thần y Trương cúi đầu với mình?”
“Trời ạ, thế giới này điên rồi sao? Một thần y cúi đầu trước một tên rác rưởi! Chuyện này làm sao có thể xảy ra được chứ!”
Trong chốc lát, toàn trường náo động.
Ánh mắt của mọi người khi nhìn Lâm Thiệu Huy phảng phất mang theo nỗi kinh hãi khi nhìn thấy ma quỷ.
Đâu chỉ là bọn họ, lúc này, chấn động nhất chính là ba người nhà Bạch Tố Y.
“Em... hình như em vừa nghe thần y Trương gọi Lâm Thiệu Huy là… sư phụ?”
Đôi mắt đẹp của Bạch Tố Y tròn xoe.
Cô là người ở gần nhất nên cô nghe rõ ràng nhất, cô nghe rõ ràng Trương Thiên Nhất muốn gọi Lâm Thiệu Huy là sư phụ, nhưng lại thay đổi lời nói, điều này khiến Bạch Tố Y phải nghi ngờ người chữ kia mà Trương Thiên Nhất nói có thể là sư phụ.
Nếu là sư phụ thì là chồng Lâm Thiệu Huy của cô chẳng lẽ chính là... thần y Lâm vô cùng bí ẩn kia sao?
Ầm!
Nghĩ đến đây, Bạch Tố Y chỉ cảm thấy đầu óc như bị sấm sét đánh trúng.
Nhưng mà vẫn chưa hết Bạch Tố Y lúc này nhớ lại nhiều thứ trong đầu.
Bắt đầu với thuốc hồi sinh, và sau đó thần y Lâm đột nhiên xuất hiện và bóng người đó trông giống như Lâm Thiệu Huy.
Sau đó, dường như cô đã nhìn thấy một số đệ nhất danh y từng cúi đầu trước Lâm Thiệu Huy...?
Còn có bài thuốc đắt giá!
Từng việc, từng việc một cứ nhảy lên trong đầu của cô.
Bạch Tố Y càng nghĩ thì nỗi kinh hoàng trong lòng cô càng tăng lên, ánh mắt cô nhìn Lâm Phàm hoàn toàn thay đổi.
Như thể nhìn một người lạ bí ẩn và đáng sợ, làm trong lòng cô ngũ vị tạp trần.
Chỉ là giờ khắc này Lâm Thiệu Huy hoàn toàn không nhận thấy sự thay đổi trong biểu cảm của Bạch Tố Y, anh nhàn nhạt nói với thầy trò của Trương Thiên Nhất: “Đứng dậy rồi ngồi xuống đi!”
“Cảm ơn... cậu Thiệu Huy!”
Hai thầy trò của Trương Thiên Nhất vội vàng đứng dậy, sau đó cao hứng chào hỏi vợ chồng Bạch Tuấn Sơn rồi sau đó cẩn thận ngồi xuống bàn này.
Cho đến lúc này thì bầu không khí trong toàn bộ sân tiệc nhà họ Bạch đã hoàn toàn thay đổi.
Không ai nghĩ rằng vị khách danh giá nhất lại ngồi với vị khách hèn hạ nhất.
Trong một khoảng thời gian ngắn thì cho dù là Bạch Trần, ông cụ nhà họ Bạch thì khi những ánh mắt của họ nhìn Lâm Thiệu Huy đều đầy tức giận và phẫn uất.
“Họ Lâm kia, anh... anh điên rồi! Tất cả là do anh, là do anh!”
Hai mắt Bạch Trần nhìn chằm chằm Lâm Thiệu Huy, ánh mắt đó như muốn ăn thịt Lâm Thiệu Huy.
Lần này anh ta đến thành phố Nam Giang với hai nhiệm vụ.
Một là để thôn tính tập đoàn Bạch Lạc còn hai là mời thần y Trương.
Thậm chí ngay sau khi anh ta biết về bài thuốc thần kỳ của thần y Lâm thì anh ta dường như đã nhìn thấy một công lao to lớn ngay trước mắt anh ta.
Nhưng mà bây giờ thì việc thâu tóm tập đoàn Bạch Lạc và mời thần y đều bị Lâm Thiệu Huy phá hoại.
Điều này cũng có nghĩa là anh ta không những không mời được thần y Trương, mà ngay cả thần y Lâm cũng không có cơ hội được gặp, huống chi là mời anh ta.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.