Chương trước
Chương sau
Ồ!
Thần y Lâm!
Đối với tất cả các ông chủ lớn ở thành phố Nam Giang mà nói thì thần y Lâm thậm chí còn giống như một cái tên thần thánh.
Đặc biệt, sau khi có thông tin thần y Trương đã xin làm đệ tử của thần y Lâm được lan truyền vài ngày trước, thần y Lâm đã trở thành thần tượng và vị thần trong lòng mọi người ở thành phố Giang.
“Trời ạ, còn muốn gọi cả thần y Lâm nữa sao? Nghe nói thần y Lâm này thần bí vô cùng, cũng có rất ít người nhìn thấy mặt thật!”
“Ừ, tôi cũng nghe nói mấy ngày trước thần y Trương vậy mà thực sự đã bái thần y Lâm làm thầy. Truyền thuyết hơn nữa là bài thuốc của thần y Lâm có tác dụng thần kỳ có thể giúp người ta thoát thai hoán cốt, hơn nữa còn cải lão hoàn đồng!”
“Ha ha ha... tôi thật sự rất nóng lòng muốn gặp vị thần y Lâm bí ẩn này!”
Từng ông chủ lớn có máu mặt của thanh phố Nam Giang vô cùng phấn khích.
Thần y Trương, cùng với thần y Lâm xuất hiện!
Nếu mời được hai vị thần y này đến cùng nhau, nhất định sẽ là một siêu sự kiện có thể chấn động toàn bộ tỉnh Nam Lộc.
Chỉ là khi mọi người đều đang phấn khích không thể giải thích được.
Một giọng nói khinh miệt chậm rãi phát ra từ trong góc: “Chậc chậc chậc, nghĩ cũng hay thật!”
“Thật không may, thần y Trương sẽ không nhận lời mời của ông, và thần y Lâm cành sẽ không nhận lời mời của ông!”
Cái gì!
Câu nói này phát ra vô cùng đột ngột, bầu không khí trong toàn bộ sân tiệc nha họ Bạch đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Hô!
Mọi người quay lại nhìn nơi phát ra âm thanh, nhưng kinh ngạc phát hiện âm thanh phát ra từ một góc xa nhất.
Phát ra từ miệng của Lâm Thiệu Huy, người mà mọi người khinh bỉ nhất!
Nhất thời bầu không khí trong sân có chút lúng túng.
Đặc biệt là khi mọi người phát hiện ra rằng điều này là do chính miêng của Lâm Thiệu Huy nói ra.
Chà!
Đột nhiên, nhiều danh nhân nổi tiếng trong sân lại ồn ào như vỡ tổ.
Người này đến người khác hét lên: “Lâm Thiệu Huy, anh đang nói cái gì đấy! Anh là cái thứ rác rưởi, ở đây có chỗ cho anh nói chuyện sao?”
“Đúng, họ Lâm kua, làm sao anh biết thần y Trương và thần y Lâm sẽ không nhận lời, cắt! Nói giống như anh biết hai vị nhân vật lớn kia, anh là cái thá gì chứ!”
“Hừ! Một tên nịnh bợ ngu ngốc!”
Nhiều ông lớn đã chửi rủa Lâm Thiệu Huy, câu nào cũng chứa đựng sự khinh bỉ và miệt thị sâu sắc.
Ngay cả gia đình ba người của Bạch Tố Y cũng cảm thấy nóng mặt, vừa thẹn vừa giận.
Đặc biệt là cảm nhận được sự khinh thường và ghê tởm của mọi người, thậm chí họ còn muốn tìm một chỗ để chui vào.
“Lâm Thiệu Huy, anh im đi” Bạch Tố Y tức giận đến mức gương mặt xinh đẹp đỏ bừng bừng.
Cô còn đang suy nghĩ tìm cách giúp Lâm Thiệu Huy thoát thân, nhưng không ngờ khả năng gây chuyện của tên này lại mạnh như vậy, một câu nói lại dấy lên sự phẫn nộ của dư luận.
Bạch Tuấn Sơn và Thẩm Ngọc Trân cũng cười khổ nói: “Thiệu Huy, con đừng nói lung tung nữa. Chúng ta không biết thần y Trương và thần y Lâm làm sao mà chúng ta có thể biết được hai vị nhân vật lớn này sẽ không nhận lời chứ!”
“Đúng vậy, Thiệu Huy, con đừng làm xấu mặt chúng ta!”
Gia đình ba người tận tình khuyên nhủ, bảo Lâm Thiệu Huy nhanh chóng im miệng lại.
Mà khi nghe nói như thế Lâm Thiệu Huy khẽ nhún vai và cười nói: “Ba mẹ, vợ đừng lo lắng, con đã nói thần y Trương và thần y Lâm sẽ không nhận lời mời này thì họ chắc chắn sẽ không nhận lời đâu!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.