Chương trước
Chương sau
Giọng nói lạnh như tảng băng ngàn năm!
Thủ đoạn tàn độc không tưởng nổi!
Sau khi nói xong câu này, móng vuốt sói làm bằng sắt trong tay Huyết Lang lại lao về phía bọn họ.
Lúc này, bốn tên sát thủ đang trốn ở phía xa khó mà đứng nguyên một chỗ được nữa, bọn họ phải xuất hiện thôi.
Xoẹt!
Xoẹt!
Một tràng những âm thanh cắt da cắt thịt truyền tới, vô số những cái đầu cứ thế lìa khỏi cổ.
Cứ hết người này tới người khác ngã xuống đất.
Chỉ trong chớp mắt, sáu tên côn đồ đều biến thành xác chết hết.
Chấn kinh.
Lúc này, bốn tên sát thủ gần như sợ tới đái ra quần.
Sắc mặt của ai cũng tím tái, mồ hôi lạnh tuôn ra như nước, không ngừng chảy từ trên trán xuống.
“Sao có thể được chứ! Huyết Lang không phải đã bị chúng ta làm cho tàn phế rồi hay sao? Sao anh ta... anh ta lại đáng sợ tới như vậy!”
Không thể nào tin nổi.
Trước đó bọn họ đã xem video, Huyết Lang đã bị Lâm đại tông sư đấm đến nỗi đập mạnh vào mặt đất, điền đan cũng vỡ hết.
Có thể nói, anh ta chắc chắn thành phế nhân rồi.
Nhưng bây giờ, vẻ mặt tàn nhẫn của Huyết Lang đã khiến tam quan của bốn tên sát thủ hoàn toàn sụp đổ.
“Tôi... tôi biết rồi!”
“Anh ta đã bị phế rồi, thế nhưng chỉ là phế đi sức mạnh của tông sư mà thôi! Tông sư có thể phi lá cây để giết người, dựa vào chủ yếu là chân khí!”
“Còn bây giờ, mặc dù Huyết Lang không thể sử dụng chân khí nữa, nhưng thân là một tông sư, anh ta vẫn có thể tồn tại một cách rất mãnh liệt!”
Xoẹt!
Khi nghe thấy lời nói của một trong bốn tên sát thủ, bốn người còn lại chỉ cảm thấy da đầu run lên bần bật.
Không sai!
Huyết Lang ở trước mắt mặc dù không còn là nhân vật tông sư nữa nhưng sức mạnh của anh ta vẫn rất mạnh, thủ đoạn vân tàn độc như cũ.
Nghĩ tới đây, bốn người đều bắt đầu run lên bần bật.
Sau đó, cảnh tượng khiến bọn họ ngạc nhiên cũng đã xuất hiện rồi.
Ngay sau khi Huyết Lang giết chết sáu tên côn đồ kia, bốn tên sát thủ ngơ ngác nhìn Lâm Thiệu Huy ở trước mắt, anh đang chậm rãi bước từng bước một, bắt đầu đi vào ngõ nhỏ mà Huyết Lang đang đứng.
Phụt!
Cảnh tượng này khiến hai mắt của bốn tên sát thủ suýt chút nữa rớt ra ngoài.
“Tên... tên này muốn làm gì vậy? Lẽ nào anh ta không nhìn thấy Huyết Lang giết người hay sao?”
“Đúng đấy! Anh ta điên rồi chắc! Huyết Lang lúc này chắc chắn là thời điểm anh ta hung ác nhất, đây đúng là đang tìm cái chết mà!” . truyện xuyên nhanh
“....”
Bốn tên sát thủ này hoàn toàn ngơ người rồi.
Bọn họ đi theo Lâm Thiệu Huy vào trong ngõ nhỏ, vì chúng muốn giết Lâm Thiệu Huy nên đương nhiên chúng sẽ không ngăn cản Lâm Thiệu Huy đi tìm cái chết.
Thế nhưng điều khiến bọn họ không ngờ tới được là, tên này lại ăn phải gan hùm như vậy, lại đi đụng vào Huyết Lang thủ đoạn tàn nhẫn đến thế.
Quả nhiên!
Phụt!
Khi Lâm Thiệu Huy vừa đặt chân vào con ngõ nhỏ, cả người Huyết Lang liền run lên, anh ta sợ hãi nói: “Ai?”
Nói xong, tai Huyết Lang rung lên, móng vuốt sói trong tay bay về phía âm thanh truyền tới.
Vút....
Móng sói làm bằng sắt này lao tới như sao băng, bay về phía gáy Lâm Thiệu Huy, cắt xoẹt một cái.
Cảnh tượng này khiến cả người bốn tên sát thủ đều run lên.
Toi rồi!
Bọn chúng biết đầu của Lâm Thiệu Huy sẽ bị bay ra xa. Cổ của anh sẽ nhanh chóng bị cắt đứt mà thôi.
Nghĩ tới đây, bốn tên sát thủ nhìn nhau, khóe môi dần xuất hiện nụ cười mỉa mai, đắc ý.
Dù sao thì Lâm Thiệu Huy chết trong tay Huyết Lang hay chết trong tay bọn họ cũng đều như nhau cả.
Thế nhưng vào chính lúc bọn chúng muốn nhìn thấy xác chết của Lâm Thiệu Huy thì chúng bàng hoàng nhận ra, Huyết Lang đáng sợ ấy lại bị Lâm Thiệu Huy bắt lấy chỉ bằng một tay, chỉ với một cái phất tay nhẹ nhàng tựa như cơn gió.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.