Cái suy nghĩ định lên tiếng vạch trên tên họ Lâm Thiệu Huy cũng lập tức biến mất.
Yên lặng!
Giờ phút này, sau khi biết chủ nhân của giọng nói này chính là người phá quán Chó Sói, đánh tàn Thương Lang, trong viện hí kịch lập tức rơi vào bầu không khí căng thẳng đến nghẹt thở.
Trên đài đấu võ, hai mắt của Bác Thiên Độc Ưng Lý Hùng đã tỏa ra áng sáng hung ác, liên tục lấp lóe, cao giọng hô to với đám người thuộc thành phố Nam Giang.
“Được lắm! Thì ra mày là thằng chuột nhắt dấu đầu lòi đuôi kia, làm hại ngũ sư đệ của tao, phá quán Chó Sói của nó!”
“Nhóc con, có giỏi thì ra đây đánh một trận! Bố mày chỉ cần một đấm là sẽ lập tức K.O đánh chết thằng nhóc con mày!”
Mặt Lý Hùng vô cùng hung ác, giống như một con dã thú đang điên cuồng, đôi mắt lạnh lẽo đáng sợ nhìn lướt qua từng góc xó xỉnh của nhóm người thành phố Nam Giang.
Mà khi gã nói xong những lời này.
Giọng nói lạnh nhạt kia lại vang lên lần nữa:
“Chỉ dựa vào anh?”
Chỉ bốn chữ, lại lộ ra vẻ vô cùng ngông cuồng.
Rơi vào tai Lý Hùng, lập tức làm gã giận tím mặt, mà ngay lúc Lý Hùng định mở miệng tiếp tục chửi rủa khiêu khích.
Bốp!
Một thứ gì đó đen thùi bay vụt từ hàng ghế khán giả xuống dưới chỗ gã đang đứng giống như một viên sao băng.
Nguy hiểm!
Ngay khoảnh khắc Lý Hùng nhìn thấy thứ đen thùi đó bay vụt đến, chỉ cảm thấy lông tơ trên người dựng đứng lên, sắc mặt thay đổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/925242/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.