Cũng cùng lúc đó, trên hành lang bệnh viện số một thành phố Nam Giang.
Bịch!
Bác cả Bạch Long Hải hung hăng ném mạnh chiếc điện thoại của ông ta xuống đất, khiến nó lập tức vỡ tan tành.
Khuôn mặt ông ta tràn ngập tức giận tột độ: “Lâm Thiệu Huy chết tiệt! Thằng ba chết tiết! Vậy mà dám từ chối ông đây! Đáng chết!”
Bạch Long Hải quả thực là tức đến nổ phổi.
Trước đây, ngoài ông cụ ra thì ông ta chính là người đứng đầu nhà họ Bạch này, lời ông ta đã nói nào ai dám không nghe cơ chứ.
Nhưng hiện tại, rõ ràng là ông ta đã nhẹ giọng cầu xin nhưng lại bị vả mặt bôm bốp. Chuyện này càng khiến cho Bạch Long Hải căm thù Lâm Thiệu Huy đến tận xương tủy.
Chỉ là khi thấy một màn này, đám người nhà họ Bạch vây quanh đó cũng chỉ đành im lặng, không nói lời nào.
Bọn họ đương nhiên hiểu được nỗi tức giận của Bạch Long Hải, nhưng còn có thể làm thế nào nữa chứ?
Ông cụ còn đang hấp hối sắp chết, giờ cũng chỉ còn sống được có ba ngày nữa thôi. Chỉ có thần y Lâm mới có thể cứu được ông cụ, mà thần y Lâm chỉ có Bạch Tố Y mới mời nổi thôi!
“Ba! Ông nội sắp không chịu nổi nữa rồi, chúng ta…” Trên khuôn mặt Bạch Chí Phàm cũng đầy nét hoang mang. Suy cho cùng, nếu ông cụ mà đi thật thì Bạch Chí Phàm anh ta chính là kẻ mang tội tày đình, bị lôi ra đầu tiên.
Hừ!
Câu nói này tựa như cọng rơm cuối đè chết lạc đà, khiến Bạch Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuong-sieu-cuong-cua-the-gioi-hac-am/925034/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.