Chương trước
Chương sau
Sáng sớm ngày hôm sau.
Cả nhà Bạch Tố Y dậy từ sớm, Thẩm Ngọc Trân đã nấu xong thức ăn, mọi người vừa ăn vừa xem ti vi.
Trên ti vi đang tiến hành phát trực tiếp cuộc thi Đông - Tây y.
Trên ti vi, cho dù là Cao Chí Viễn, bác sĩ Tây y Mike hay những người khác đều đã sớm chuẩn bị.
Trong đó, bệnh nhân bên Tây y chính là Bạch Duy Hùng.
Còn bên Đông y đưa đến là một bệnh nhân lớn tuổi có bệnh giống với Bạch Duy Hùng.
Để so sánh!
Tình trạng của bệnh nhân này hình như còn nghiêm trọng hơn.
Toàn bộ khuôn mặt của ông lão này chi chít những vết đồi mồi, trán tối đen, nhìn bộ dạng sức cùng lực kiệt, bất cứ lúc nào cũng có thể mất mạng.
Còn Bạch Duy Hùng phía bên kia thì hơi thở ổn định có lực.
“Ai ya! Vừa rồi anh cả gọi điện đến, không muốn chúng ta đến bệnh viện!” Trước bàn ăn, Bạch Tuấn Sơn thở dài.
Trong mắt người nhà họ Bạch, Bạch Duy Hùng phát bệnh nhập viện tất cả là vì nhà họ chọc tức.
Bọn họ trở thành cái gai trong mắt của cả nhà họ Bạch.
Lần này thậm chí đến việc Bạch Duy Hùng làm phẫu thuật, bọn họ cũng bị người nhà họ Bạch từ chối không cho đến thăm.
“Không cho đi thì không đi nữa!” Thẩm Ngọc Trân không để tâm, thẳng thắn nói: “Dù sao chúng ta có thể thông qua truyền hình trực tiếp để xem tình trạng của ông cụ, sau khi phẫu thuật thành công chúng ta đến cũng không muộn.”
Nghe thấy câu này, Bạch Tuấn Sơn chỉ có thể gật đầu bất lực.
Còn vào lúc này.
Bạch Tố Y lại đang nhìn vào hình ảnh phát trực tiếp, lông mày nhíu chặt, nghi ngờ nói:
“Kể ra cũng lạ, tất cả mọi người đều đã chuẩn bị xong, chỉ duy nhất vị thần y Lâm này là không thấy đâu cả.”
Hử?
Câu nói này lại nhắc nhở Bạch Tuấn Sơn và Thẩm Ngọc Trân.
Hai vợ chồng cũng không ngừng tìm kiếm trong màn hình nhưng lại không phát hiện ra phía bên Đông y có người nào đặc biệt cả.
“Vẫn còn nửa tiếng nữa, cuộc đấu Đông - Tây y sẽ bắt đầu, lẽ nào cái vị Thần y Lâm đó chùn chân trước khi lâm trận rồi sao?” Bạch Tuấn Sơn cau mày nói.
Không chỉ có ông.
Lúc này đến cả Bạch Tố Y và Thẩm Ngọc Trân cũng cho rằng như vậy.
Dù sao thì hôm qua nhận lời phỏng vấn của phóng viên, vị thần y Lâm đó cũng không lộ mặt.
Còn lúc này, cuộc thi sắp bắt đầu, tất cả mọi người đã chuẩn bị xong hết rồi, nhưng vị thần y Lâm đó vẫn chưa thấy bóng dáng đâu, điều này không khỏi khiến mọi người nghi ngờ.
Rõ ràng hai bên Đông - Tây y cũng phát hiện ra điểm này.
Ngay lập tức liền có phóng viên hỏi Cao Chí Viễn:
“Xin hỏi ông Cao, bác sĩ Lâm đâu rồi ạ? Bây giờ còn nửa tiếng là bắt đầu cuộc thi, sao người tham gia còn chưa xuất hiện?”
Nghe thấy giọng điệu chất vấn này, sắc mắt ông Cao có chút ngại ngùng, chỉ có thể kiên trì nói:
“Mọi người yên tâm, cuộc thì sẽ tiến hành đúng lúc, còn thần y Lâm cũng nhất định sẽ đến!”
Thế nhưng ông Cao vừa nói dứt lời.
Bác sĩ Tây y Mike đứng bên cạnh liền cất lời mỉa mai:
“Cắt! E rằng cái người họ Lâm đó không dám đến rồi, sáng sớm ngày ra đã làm con rùa rụt cổ!”
Cái gì?
Câu nói này khiến vẻ mặt tất cả mọi người đều thay đổi.
Vẻ mặt tất cả các chuyên gia và nhân viên y tế bên Đông y đều khó coi vô cùng, mặt khác, Bạch Chí Phàm và đám người ủng hộ y học phương Tây lại cứ châm chọc hết lần này đến lần khác.
“Hừ! Chúng tôi đã điều tra rồi, trong những bác sĩ Đông y ở thành phố Nam Giang, vốn dĩ không có ai họ Lâm cả!” Giọng điệu của bác sĩ Tây y ngập tràn sự mỉa mai: “Theo tôi thấy, cuộc đấu lần này, e là mấy tên Đông y lừa đảo các người lại tìm một tên lang băm ở đâu đó đến, chưa cả xuất hiện đã bị doạ cho chạy mất rồi!”
Hừ!
Vừa nói đến đây, sắc mặt tất cả các chuyên gia Đông y đều trở nên u ám.
Chưa dừng ở đây.
Chuyên gia Tây y Mike tiếp tục nói: “Mọi người yên tâm, cho dù tên lừa đảo họ Lâm đó không dám xuất hiện thì cuộc thi ngày hôm nay vẫn sẽ diễn ra như bình thường, Mike tôi rất coi trọng y đức, nhất định sẽ chữa hết bệnh cho ông cụ nhà họ Bạch!”
Bộp bộp bộp!
Nghe đến câu này, Bạch Chí Phàm và đám người bên dưới đồng loạt vỗ tay reo hò, hết lòng ca tụng y đức của Mike.
Đúng vào lúc này!
Trước màn hình ti vi, Lâm Thiệu Huy từ từ đặt bát đũa xuống.
Sau đó xách theo một cái làn rồi nó với Bạch Tố Y:
“Vợ ơi, anh đi mua đồ ăn đây!”
Mua đồ ăn?
Cả nhà Bạch Tố Y sửng sốt.
“Lâm Thiệu Huy, anh không xem truyền hình trực tiếp cuộc đấu Đông - Tây y sao?” Bạch Tố Y khó hiểu hỏi.
Truyền hình trực tiếp!
Lâm Thiệu Huy khéo miệng giật giật, nếu như anh không đi mua đồ ăn thì e là mọi người sẽ không bao giờ gặp được thần y Lâm đâu.
“Không xem đâu!”
Nói xong, Lâm Thiệu Huy liền xách làn, lái chiếc xe điện từ từ rời khỏi nhà.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.