Bóng đen kia ẩn sau lá cây, cảnh giác đảo mắt nhìn một vòng. Xác nhận xung quanh an toàn, nó mới bất ngờ lao xuống, mang theo ánh sáng lấp loáng rồi nhanh như cắt bay vút lên.
Đợi đến khi bóng đen ấy bay đi thật xa, sau gốc cây mới từ từ hiện ra vài người.
Dẫn đầu là một thiếu niên, bên cạnh hắn có một Tiểu Tinh Linh toàn thân phát ra ánh huỳnh quang màu xanh lục lấp lánh. Chỉ thấy Tiểu Tinh Linh xoay vòng quanh thiếu niên vài vòng, miệng khẽ kêu “Thu mễ, thu mễ”, ngay sau đó trước mắt bọn họ chậm rãi hiện lên một đường vạch sáng như bụi sao.
Đường sáng kéo dài đến tận nơi xa xăm, tựa hồ đang chỉ dẫn phương hướng cho bọn họ.
Đế Thu khẽ xoa đầu Pearl, dịu giọng khen:
“Pearl, làm rất tốt.”
Pearl đáp lại, giọng trong trẻo vui vẻ:
“Thu mễ~!”
(#^.^#)
Chủ nhân khen mình nha, thật sự vui vẻ.
Phong Diễm: “Đi thôi.”
Đội ngũ tạm thời hợp thành từ hai nhóm rất nhanh men theo vệt tinh phấn chỉ dẫn mà đi. Đi được chừng hơn một giờ, bọn họ đã tới trước một vách núi bất ngờ nằm sâu trong hải đảo.
Vách núi màu đồng cổ như một lưỡi đao khổng lồ đột ngột dựng đứng giữa đảo, trước mắt bọn họ là chân núi dựng đứng, còn vách đá này có độ dốc gần như chín mươi độ. Vệt tinh phấn khi đến đây liền men theo vách núi mà đi lên, cuối cùng biến mất ở điểm cao nhất.
Với loài chim có đôi cánh dài, bay lên là chuyện dễ dàng. Nhưng với con người không có khả năng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuong-dot-nhien-hoa-thanh-tieu-dang-thuong/5018015/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.