Một lần nữa ngáp dài, Đế Thu khép lại khung cửa sổ, rồi chui trở lại ổ chăn, tiếp tục vùi mình vào giấc ngủ.
Không biết đã say giấc bao lâu, cho đến khi nghe thấy tiếng gõ cửa vang lên, hắn mới chậm rãi chống tay vào eo ngồi dậy, lần này coi như hoàn toàn tỉnh táo.
Liếc nhìn đồng hồ, đã là bảy giờ rưỡi sáng.
Xoa đôi mắt còn nặng trĩu buồn ngủ, hắn lững thững bước đến bên cửa. Cửa vừa mở, trước mắt hắn là bóng dáng Phong Diễm, toàn thân quấn quanh một tầng hơi ẩm như sương mỏng.
Mái tóc của Phong Diễm ướt sũng, lớp áo trong dán sát vào thân thể, để lộ cánh tay rắn chắc với từng thớ cơ bắp căng mịn dưới lớp tay áo xắn lên.
“Đế Thu, đến lúc rời giường rồi.”
Đế Thu hơi kinh ngạc: “Ngươi vừa mới từ buổi huấn luyện trở về?”
Phong Diễm gật nhẹ: “Đúng. Ta phải về nhà tắm rửa thay quần áo khác. Ngươi cũng nên dậy đi, phụ thân nói lát nữa ăn sáng xong sẽ cùng nhau xuất phát tới Phòng nghiên cứu số ba.”
Đế Thu cũng gật đầu: “Được.”
Hai mươi phút sau, rửa mặt và chỉnh trang xong xuôi, Đế Thu bước ra ngoài.
Mở cửa ra, hắn bất ngờ thấy Phong Diễm từ bao giờ đã đứng chờ ngoài đó. Vừa nhìn thấy hắn đi ra, Phong Diễm liền mỉm cười: “Ta còn định gõ cửa, ngươi đã tự đi ra rồi. Đi thôi, cơm sáng đã chuẩn bị xong.”
Ánh mắt hắn không rời gương mặt Đế Thu, chậm rãi hỏi: “Đêm qua ngươi ngủ có ngon không?”
“Ừ,” Đế Thu đáp, giọng thản nhiên, “Ngủ rất thoải mái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuong-dot-nhien-hoa-thanh-tieu-dang-thuong/5017991/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.