Hắn còn chưa kịp thoát khỏi choáng váng, đã thấy Đế Thu thoải mái chui vào chăn, mặc bộ đồ bó sát màu đen, gối đầu lên chiếc gối, bên cạnh xếp gọn gàng ba lô màu quất cùng chiếc áo gió bạc dài.
Hắn thậm chí còn thong thả đeo thêm một cái bịt mắt!
Sắc mặt Lục Ngọc từ bình thản đến nát vụn, hắn hoảng hốt ngồi xuống cạnh tảng đá, đầu ong ong không dứt.
Sau một hồi, hắn không nhịn được, vươn tay bóp mạnh gò má mình một cái.
Ngạch, mình là tới tham gia tranh tài, không sai chứ?
Ngay sau đó, hắn ngẩng đầu nhìn l*n đ*nh cao nơi sấm sét đan xen, ánh mắt thoáng vẻ mờ mịt.
Nơi này là Kình Thiên phong, cũng không sai chứ?
Cuối cùng, hắn dừng lại, ánh mắt phức tạp nhìn về phía Đế Thu đang ngủ say bên trong.
Như vậy, sai lầm rốt cuộc là ở ai đây?!
Lục Ngọc còn đang trong cơn hoảng hốt, bỗng nhiên cảm giác được một luồng sát ý tinh tế lặng lẽ kéo tới.
Đôi mắt hắn lập tức rùng mình, ánh nhìn vốn bình thản nhu hòa chớp mắt trở nên sắc bén lạnh lẽo.
Ngẩng đầu về phía nguồn gốc sát ý, khi nhìn rõ người đến, trong lòng Lục Ngọc khẽ thoáng kinh ngạc. Nhưng chỉ trong chớp mắt, ánh mắt lộ ra khí thế sắc bén kia liền nhanh chóng biến mất, thay vào đó là vẻ điềm tĩnh vốn có.
Phong Diễm đã suốt hai mươi bốn giờ không hề nghỉ ngơi, khi thể lực gần như chạm đến giới hạn, rốt cuộc hắn cũng nhìn thấy chiếc giường quen thuộc kia.
Giường.
Trong toàn bộ giải đấu của Liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuong-dot-nhien-hoa-thanh-tieu-dang-thuong/5017978/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.