Editor: Tịnh Vũ
“Không sợ chết liền cùng lên đi!” Lục Ly cười lạnh một tiếng, đưa tay rút xuống từ đỉnh đầu cây trâm Phượng Hoàng, nặng nề mở miệng.
Gió thổi qua, tay áo tung bay, ba búi tóc đen tuyền theo gió bay lên, người nàng bày ra dung nhan khuynh thành không chút nào kinh sợ. Một bộ giá y đỏ thẫm như lửa bày ra bộ dáng yêu kiều như nguyệt, phảng phất giống như thần tiên, càng chiếu sáng rực rỡ, càng làm cho người ta không thể dời mắt.
Lục Dao phát hiện những cái thị vệ kia thế nhưng không có nghe theo mệnh lệnh của mình tiến lên đuổi bắt Lục Ly, ngược lại từng người giống như si mê mà ngơ ngác nhìn chằm chằm vào thân ảnh hồng y kia, cảm thấy càng ghen ghét không thôi, nhấc chân đá tên thị vệ bên người một cước, giọng căm hận nói:“ Còn muốn Bổn công chúa động thủ!”
Một đám thị vệ có chút do dự, liền thấy Hoàng Thượng cũng không có ý tứ mở miệng ngăn cản, đành phải miễn cưỡng tiến lên. Rút ra đao kiếm bên hông, tuy nhiên cũng có vài phần kiêng dè.
“Người nào bắt được con tiện nhân kia trước tiên, Bổn cung nhất định trọng thưởng!”
Hoàng Hậu thấy một vài thị vệ kia rốt cuộc chuyển động, lập tức hạ lệnh. Lại tức giận khiển trách lão cung nữ một bên nơm nớp lo sợ đứng đấy:“ Nô tài chết bầm! Không phát hiện công chúa bị thương sao? Còn không mau đi gọi thái y đến!”
Lục Ly trực tiếp đứng ở nơi đó giống như là đang thưởng thức tuồng kịch, vẻ mặt lại nhàn nhạt ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuong-doc-phi/130388/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.