Editor: Tịnh Vũ
Đêm khuya, sỡ dĩ bên trong đại điện sớm có lẽ đã lâm vào yên tĩnh lúc này lại là đèn đuốc sáng trưng, bóng người lay động. Trên điện một thân ảnh màu vàng sáng đang ngồi, trên người tản ra khí thế âm ngoan, ánh mắt tràn ngập sát khí nhìn thẳng hắc y đang quỳ ở Đại điện.
“Nghiệp chướng, vậy mà ngươi muốn trộm ngọc ấn! Nói! Là ai phái ngươi tới đây!”
Thanh âm tức giận ở trong điện rộng lớn này vang dội, hai bên im lặng đứng thẳng cùng hắc y đang trầm mặc, tựa hồ có thể nghe thấy hơi thở hô hấp, bầu không khí càng ngày càng nặng nề.
Lục Ly ngay tức khắc cởi áo choàng đen trên đầu ra, một gương mặt xinh đẹp, trên mặt huyết sắc đều không có, trong mắt nhưng lại không có nửa điểm hối hận cùng sợ hãi, ngược lại mỉa mai trào phúng nói:“ Không có người sai khiến nữ nhi, đây chính là ý nghĩ của nữ nhi!”
“Tiện nhân! Ngươi thế nhưng đại nghịch bất đạo, người đâu, đánh mạnh vào cho ta!”
Vẫn đứng bên cạnh Hoàng Đế một mặt bén nhọn gào thét, nữ tử trang điểm lòe loẹt trên mặt nhưng lại hiện lên một tia khoái ý.
Một cánh tay thô to cầm cây côn gỗ mạnh mẽ đánh xuống phía sau lưng Lục Ly, theo sau một thanh âm ngắn, “Phụt” một tiếng, Lục Ly liền phun ra một ngụm máu tươi, thân thể đứng yên lảo đảo muốn ngã.
“Ta là tiện nhân, ngươi liền ngay cả tiện nhân cũng không bằng!” Gương mặt trắng bệch như tờ giấy, Lục Ly giễu cợt cười một tiếng, nhưng là nhìn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuong-doc-phi/130384/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.