Chương trước
Chương sau
Bên trong Mộc Dao Tiên Trì, một mảnh kiến trúc rộng lớn san sát nhau tạo thành một tòa thành trì nhỏ. Bên trong phòng ốc có thể chứa được hơn vạn người, đủ cho số lượng người tham gia Tiên Trì Đại Hội. Đa phần người được mời toàn bộ là Luyện Dược Sư, Y Sư trên khắp Vạn Vực tề tựu mà về.
Dạ Khinh Ưu kinh ngạc ngắm nhìn quy mô của Tiên Trì Đại Hội, cảnh sắc trước mặt hoàn toàn trái ngược với vẻ yên tĩnh thơ mộng trước đó hắn thấy. Dù sao chỗ này cũng được xây ở chân núi cách biệt hoàn toàn phía bên trên, cũng là nơi Trì Dao Tiên Tử đón tiếp khách nhân.
Lang Hợi lôi kéo giới thiệu cho hắn cảnh sắc, rõ ràng tên này biết rất nhiều thứ, xem như Dạ Khinh Ưu dẫn theo hắn cũng không có vô nghĩa.
" Huynh đệ ngươi xem, kia là Tứ Mỹ Hoa Giang, bên cạnh là Hoa Giang Tứ Thiếu. Bọn họ chính là Hoa Giang Tứ Gia đến từ Bạch Hổ Thành, thế lực liên minh có thể đè ép nhiều Cửu Cấp Thế Lực. "
Lang Hợi ngắm nhìn Tứ Mỹ Hoa Giang, nước dãi chảy nhiều đến mức phải dùng ống tay áo lau đi, ánh mắt mang theo vẻ hâm mộ.
" Bọn họ tại Đại Giới Vực có danh tiếng khá lớn, đặc biệt khi Tứ Mỹ Hoa Giang chính là tình nhân trong mộng của nhiều thiếu niên. Không chỉ đều là mỹ nữ Bách Hoa Bảng, còn là nữ tử của thế gia lớn, ai có thể cứu được một trong các nàng coi như là phúc phận tề thiên. Còn Hoa Giang Tứ Thiếu dù danh tiếng không thể so sánh cùng tỷ tỷ và muội muội bọn hắn nhưng cũng không phải là hạng vô danh, toàn bộ đều được đề danh Thiên Long Bảng, tuy bài danh không cao nhưng cũng thu hút vô số thiếu nữ lao đầu vào. "
Dạ Khinh Ưu lắng nghe cũng không bận tâm mấy, dù sao nói về mỹ nữ hắn bên cạnh còn thiếu sao? Còn cái đám tứ thiếu chẳng qua là một đám công tử ca có thế lực lớn dựa lưng, tu vi thiên phú còn chẳng đủ để hắn đặt vào mắt. Lang Hợi không có chú ý vẻ mặt vô tâm của hắn, vẫn tiếp tục nói không ngừng.
" Cái gọi là Hoa Giang Tứ Gia chính là liên minh tứ gia gồm: Bách Trung thế gia, Tây Môn thế gia, Đông Phương thế gia, Bắc Đường thế gia. Huynh đệ ngươi nhìn nữ tử kia ưu nhã thanh lịch, nhìn nàng cười mà làm tim ta muốn tan chảy, chính là mẫu vợ hiền mà nam nhân hằng mơ ước. Nàng chính là Bách Trung Thục Nghi, nghe nói còn tinh thông Y Thuật, cứu chữa cho không ít người. "
Dạ Khinh Ưu liếc mắt, thấy đó là một nữ tử mặt bạch y cung trang, da thịt cùng y phục một màu trắng sáng, mi cong môi hồng, duyên dáng điệu đà, nếu mặc trang phục áo dài của kiếp trước chắc chắn rất hợp. Nàng quả nhiên rất xinh đẹp, đang ngồi chính giữa một cái y đài giúp cho một nữ tử chữa bệnh, thần sắc hết sức dịu hiền, làm xung quanh nàng một đám nam nhân đang vây quanh ngắm nhìn mãi không đi.
Bên cạnh trái phải là tỷ muội của nàng, ba vị mỹ nữ kia so với nàng cũng không kém, mỗi người mỗi vẻ. Tây Môn tiểu thư - Tây Môn Phỉ Nhi hồng y sắc phục bó buộc toàn thân, lộ ra dáng người hỏa bạo, vẻ mặt không mấy thân thiện, chán ghét cảm nhận ánh mắt đám nam nhân nhìn lên nàng, càng khiến bọn chúng như một đám khổ dâm hướng nàng cầu xin trừng phạt.
Đông Phương tiểu thư - Đông Phương Hương Vân thì trầm lặng ít nói, lam sắc cung y nhẹ nhàng kín đáo, làm nàng trông hết sức thần bí, gia tăng dục vọng của đám nam nhân tò mò. Nàng bản tính dường như rất dễ thẹn thùng, thường xuyên trốn sau lưng Tây Môn Phỉ Nhi tránh né ánh nhìn người khác.
Nữ tử còn lại là Bắc Đường tiểu thư - Bắc Đường Yên, thân mặc kim quang phục bào hết sức rực rỡ, thần thái cao ngạo tự tin, dáng vẻ hoàn toàn là của một đại tiểu thư cành vàng lá ngọc, không thèm đếm xỉa đám nam nhân phàm tục, chuyên tâm một bên giúp Bách Trung Thục Nghi thu lộ phí.
Các nàng mỗi người một vẻ, đứng cùng nhau tạo thành vườn hoa đua sắc, khó làm người khác dời mắt, chỉ mãi muốn đứng ngắm nhìn các nàng. Nhìn xung quanh, rõ ràng chỗ của Tứ Mỹ Hoa Giang là đông khách nhất, đa phần là nam nhân đứng đó hi vọng được Bách Trung Thục Nghi chữa bệnh.
Cách một bên, đám Hoa Giang Tứ Thiếu mỗi người đều ôm lấy mỹ nữ, cười nói hết sức vui vẻ, so với tỷ muội của bọn hắn thật khác xa. Đám nữ nhân vậy mà tùy tiện để đám thiếu gia này nắn bóp thân thể, chiếm tiện nghi, nhìn không khác gì mấy tên ăn chơi đập đá. :))
Dạ Khinh Ưu cũng không muốn nhìn nữa, hắn hiện tại chỉ muốn đi tìm tung tích của Vạn Nhũ Tiên Thiên. Lang Hợi nghe hắn muốn tìm dược vật, rõ ràng hăng hái dẫn đường, đem hắn đến trước mặt một lão già đang ngồi bệt, bày biện trước mắt vô số đồ vật, toàn bộ đều không gây ra sự hứng thú của hắn. Lang Hợi đi đến trước mặt lão già kia, cười cười, nói.
" Mâu lão, ngươi còn bán thông tin hay không? Huynh đệ ta cần tìm đồ, cần ngươi giúp đỡ. "
Vị gọi là Mâu lão ngẩng đầu, toàn bộ gương mặt bị râu tóc che hết không nhìn ra nhân dạng, đôi mắt sáng như lưu tinh quét qua thân thể Dạ Khinh Ưu một lúc, sau đó mới dừng lại nhìn Lang Hợi, giọng ồm ồm đáp.
" Ngươi muốn thông tin gì? "
" Vạn Nhũ Tiên Thiên. Thế nào, lão biết không? "
Lang Hợi mong đợi nhìn Mâu lão hỏi, Mâu lão dáng vẻ trầm ngâm một lúc, sau đó gật đầu đáp.
" Một gốc Thất Giai dược thảo. "
" Ách, giá sao lại cao như vậy! Lão đầu ngươi muốn ăn cướp sao. "
Lang Hợi giật mình, tức giận nói. Mâu lão lườm hắn không đáp, cúi đầu, bộ dạng thờ ơ, khiến Lang Hợi tức giận định nói lý, nhưng Dạ Khinh Ưu kéo hắn lại, lấy từ trong người một gốc Thất Giai tên Cửu Diệp Hỏa Ly đặt trong hộp ném ra trước mặt Mâu lão, thản nhiên nói.
" Đủ chứ. "
Mâu lão nhận lấy, vội vàng kiểm tra, ánh mắt liền sáng lên, cẩn thận cất lấy, ngẩng cao đầu nhìn Dạ Khinh Ưu, càng nhìn càng thuận mắt, nói.
" Đủ rồi. Thông tin liền cho ngươi, Vạn Nhũ Tiên Thiên vật này ta từng nghe lấy, bình thường muốn tìm cũng khó thấy. Chỉ có cách tham gia Mộc Y Đạo Cảnh mới có cơ may tìm được, mà tỉ lệ cũng không cao lắm. "
Dạ Khinh Ưu nghe vậy, cũng không có hấp tấp tin tưởng, hắn dùng tinh thần thể hội dùng phương pháp đặc thù nhìn sâu vào ánh mắt của Mâu lão, sau đó Sưu Hồn, xác nhận thông tin là thật hắn mới xoay lưng rời đi. Lang Hợi vội vã đuổi theo hắn, trong âm thanh tràn ngập lo lắng, hỏi.
" Huynh đệ, ngươi chẳng lẽ dự định tham gia Mộc Y Đạo Cảnh sao? Ta nghe nói nó chỉ dành cho Luyện Dược Sư tham gia, ngươi thế nhưng là có biết Y Đạo không? "
" Ta biết, ngươi không cần lo. "
Dạ Khinh Ưu nhàn nhạt đáp, hắn cũng lười giải thích, mà Lang Hợi cũng mau lẹ, không có hỏi nhiều cùng hắn, chỉ hơi ngạc nhiên khi biết huynh đệ của mình biết Y Đạo, nhưng vẫn là cảm thấy vị huynh đệ này học y từ sớm cũng không đủ dùng. Dù sao nơi này tụ tập số lượng lớn Y Sư, Dược Sư danh tiếng khắp nơi, muốn cạnh tranh thật sự khó hơn lên trời.
" Trước tiên nên đăng ký tham gia đã. Để ta giúp ngươi ghi danh. "
Lang Hợi dường như rất hào hứng khi biết huynh đệ của mình sẽ tham gia Mộc Y Đạo Cảnh, cho nên tận tình giúp đỡ, dù sao hiện tại Hỏa Lang Bang bị diệt, hắn chỉ còn lại Lang Phong này là người quen biết, vẫn muốn quan tâm đến nhau một chút. Dạ Khinh Ưu nhìn Lang Hợi nhiệt tình rời đi, cảm thấy về sau có lẽ nên giúp đỡ tên này tìm một thế lực dựa lưng nào đó, ấn tượng của hắn với tên mập này cũng khá tốt.
Rất nhanh, Lang Hợi đã giúp Dạ Khinh Ưu đăng ký thành công, đưa cho hắn một lá ngọc bài. Bên trên có khắc chữ Mộc tinh xảo, ẩn chứa Mộc Linh Khí tinh thuần, còn có một loại Pháp Tắc Không Gian ba động sau một thời gian sẽ biến mất. Dạ Khinh Ưu có thể cảm nhận ngọc bài này không tầm thường, không rõ Trì Dao Tiên Tử làm sao tạo ra.
Thời gian kế tiếp khảo thí Mộc Y Đạo Cảnh là năm ngày, vẫn còn thời gian khá nhiều. Trước đó, nếu như hắn muốn trực tiếp tham gia Bí Cảnh cần phải thông qua khảo hạch trước tiên, đạt được cơ hội trực tiếp thông qua.
Mộc Y Đạo Cảnh giống như Thiên Không Giới Vực tồn tại cách biệt với Vạn Giới, trôi nổi giữa hằng hà khoảng Thời Không Loạn Lưu, Trì Dao Tiên Tử chính là may mắn nhờ có Mộc Thần Thể Chất mà phát hiện ra tồn tại nơi này, cũng từ đó đem nó chia sẻ cho toàn bộ Y Sư, Dược Sư trên khắp Vạn Vực, nhờ vậy nhận được tín nhiệm rất lớn của phần đông cường giả.
Dạ Khinh Ưu có thể nhờ Trì Dao Tiên Tử để trực tiếp thông qua, nhưng hắn không muốn lệ thuộc nữ nhân, mà hắn còn rất tự tin vào trình độ Y Đạo của mình, cho nên vẫn đi xem thử cái khảo hạch kia liệu có làm khó hắn được không.
Tham gia khảo hạch chính tại Mộc Y Các, cũng là nơi tập trung đa phần những Y Sư có bối phận lớn nhất Vạn Vực, cũng là chỗ diễn ra mọi hoạt động chính của Đại Hội.
Dạ Khinh Ưu để tên Lang Hợi lại, cũng gửi cho đối phương một số lượng lớn Linh Thạch, Vật Phẩm Cao Cấp để mua giúp hắn dược liệu. Nơi này so với phường thị bình thường bán rất nhiều dược liệu quý hiếm, hắn cũng không muốn bỏ lỡ. Với bản tính khôn khéo của Lang Hợi, ắt hẳn cũng sẽ không để cho hắn thất vọng đi.
Bước qua cửa Mộc Y Các, hắn dựa theo đệ tử dẫn đường mà hướng đến chỗ tham gia. Nơi này từ trước đã có gần trăm người, thêm hắn nữa là vừa tròn một trăm. Toàn bộ đám người đều mặc Y Bào, Luyện Dược Bào, thân phận đều không đơn giản, yếu kém nhất cũng là Tứ Giai Luyện Dược Sư. Một nam tử trung niên mặc Thất Giai Luyện Dược Bào bước ra, ánh mắt nhìn xung quanh, nói.
" Mời các vị Y Sư chú ý! Khảo hạch lần này chỉ nhận mười người đứng đầu, còn lại toàn bộ sẽ phải chờ đợi về sau mới đến lượt. Hi vọng các vị rõ ràng. "
Đám Y Sư, Dược Sư nhìn nhau, đều nhìn ra trong mắt ý tranh đua. Cơ hội lần này là giúp toàn bộ bọn họ được vào Bí Cảnh đầu tiên, nếu như thất bại chỉ có thể vào sau, mà vào sau mà nói chỉ sợ bị người đi trước giành lấy toàn bộ cơ duyên. Vì vậy không ai có ý định chịu thua, toàn bộ đều có ý nghĩ muốn đạt được cơ hội tốt nhất để vào được Mộc Y Đạo Cảnh.
Dạ Khinh Ưu khẽ liếc nhìn, ánh mắt hắn đặc biệt rơi trên người một nữ tử hắc bào mang khăn che mặt, dù che giấu dung mạo nhưng hắn có thể nhận ra nàng là Độc Nam Cô, muội muội của Độc Thiên Địch. Thật không ngờ nàng ta cũng tham gia vào Mộc Y Đạo Cảnh, hơn nữa lại còn là cùng với hắn, đúng là thật có duyên. Độc Nam Cô cảm nhận có ánh mắt nhìn mình, nàng quay đầu lại nhìn, không có chú ý Dạ Khinh Ưu. Bởi lẽ hắn lúc này đã dịch dung cho nên nàng sao có thể nhìn ra?
Thấy tình trạng ổn thỏa, nam tử giám khảo vỗ tay, làm toàn trường im lặng nhìn hắn. Sau đó từ bên trong, từng nữ tu bưng ra những khay nhỏ, đặt ngay trước mặt bàn mỗi người, giọng nói nam tử trung niên theo đó mà vang dội.
" Bài thi chính là dùng phương pháp nhanh nhất giúp Lục Mao Thố chữa khỏi Tử Kim Độc Mãn. Các vị, có thể ra tay rồi. "
Trước mặt mỗi người đều xuất hiện một con thỏ nhỏ có sáu màu, nhỏ nhắn dễ thương, chỉ là toàn bộ thân thể của con thỏ nhỏ lúc thì tím tái, co giật, hai mắt đỏ ngầu như muốn lòi ra ngoài.
Đề vừa ra, đã khiến cho một đám Y Sư, Dược Sư nhức đầu, nhíu mày, tình cảnh giống như lúc đi thi đại học vậy, cắn bút các kiểu. Lục Mao Thố là Nhị Giai Yêu Thú không có tính công kích, thường hay được nuôi lớn rồi làm thịt, tuy dễ nuôi nhưng rất dễ bị tổn thương, chỉ e hơi không cẩn thận có thể làm nó chết ngay lập tức. Lại nói đến, Tử Kim Độc Mãn là loại độc không dễ trị, độc tính cố định, hơi không cẩn thận sẽ lan nhanh. Có thể nói, đề này làm nhiều người cảm thấy bất lực, giống như bất khả thi, năm sau có khi phải thi lại.
Dạ Khinh Ưu liếc mắt nhìn, không có chút khó khăn lấy ra dược vật, bắt đầu điều chế, động tác thong dong...
Ngày hôm nay, hắn sẽ trở thành thủ khoa. :D
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.