Trải qua vài ngày Quan Nhược Cơ mới buông tha hắn, thật không hiểu vì sao nàng lại mãnh liệt đến vậy. Tắm rửa sạch sẽ lần nữa, Quan Nhược Cơ mặt một bộ y phục mới do tự nàng thiết kế, nhìn có xu hướng hiện đại, áo da bó sát cơ thể giúp càng dễ dàng vận động.
Dạ Khinh Ưu đứng ở ngoài nhìn nàng, hai mắt tỏa sáng nhìn thân thể hoàn mỹ qua bộ y phục dạ hành, Quan Nhược Cơ vũ mị nhìn hắn.
" Thế nào… Ta nhìn đẹp lắm sao… ? "
" Cũng tàm tạm… "
Dạ Khinh Ưu không thành thật đáp, Quan Nhược Cơ không vì thế mà tức giận, nàng đi ra ngoài cửa phủ Quan gia, không một ai dám cản nàng, Dạ Khinh Ưu đi song song cùng nàng, đi được một đoạn thì nàng dừng lại quay qua nhìn hắn, tay kéo cổ áo của hắn đem mặt của hắn lôi xuống, môi nàng hôn lên miệng hắn, lại một nụ hôn dài kéo dài hơn năm phút.
Tách môi ra, Quan Nhược Cơ ẩn hiện từng tia bá đạo trong mắt, nói.
" Ngươi là của ta… Trước kia là vậy, bây giờ cũng vậy. "
" Nàng muốn đi… ? "
Dạ Khinh Ưu không ngốc, hắn biết nữ nhân này không muốn đi cùng mình, lòng tự tôn của nàng không cho phép. Nếu hắn đến sớm hơn có lẽ nàng sẽ không đi, nhưng tất cả là do tên Lôi Kinh Vũ từ đâu nhảy ra làm hắn không thể đến kịp khi cảm nhận ấn ký lung lay trên người Quan Nhược Cơ.
Quan Nhược Cơ cũng vậy, nàng tuy biết rằng ở bên cạnh hắn sẽ an an ổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuc-liep-diem-su-thi/952347/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.