Dạ Khinh Ưu còn muốn tiếp tục cho Tống Thiếu Kiệt nhận thêm vô số đau khổ, bất quá lập tức hắn bị thu hút bởi một luồng khí tức của pháp tắc, lại chính là loại pháp tắc không gian mà hắn đang tu luyện. Dù hắn đã sớm vượt qua cảnh giới Thần Tôn nhưng hiểu biết về pháp tắc không gian thì vô cùng có hạn, đây chính là vấn đề về ngộ tính chứ không phải là cảnh giới có thể bù đắp.
Vậy nên mới nói pháp tắc không gian và thời gian là hai loại pháp tắc khó thành thạo nhất, đặc biệt để có thể có một chút tiến triển thì đạo giả phải mất vô vạn năm cũng chưa chắc lĩnh ngộ được gì. Vì vậy nếu có thể gặp cơ duyên giúp lĩnh hội loại pháp tắc không gian này thì cũng phải tích lũy vận khí mấy trăm kiếp.
Mắt thấy Tống Thiếu Kiệt bị đau đến kêu cha gọi mẹ, Dạ Khinh Ưu cũng đã không còn hứng thú, tiện tay giúp Tống Thiếu Kiệt phế thêm vài bộ phận, từ trong bàn tay Dạ Khinh Ưu phóng ra một tia đạo kình bắn thẳng vào mi tâm của Tống Thiếu Kiệt.
Dạ Khinh Ưu cũng không làm gì nhiều, chỉ là giúp Tống Thiếu Kiệt hoàn thành ước mơ được hàng vạn mẫu trư cưỡi, từ giờ gã công tử này chỉ thích loại nữ nhân không ai thèm nhìn ví như là dạng vừa béo vừa xấu, mặt dị dạng hay xấu đến cùng cực mới là dạng yêu thích của Tống Thiếu Kiệt.
Dĩ nhiên về điều này thì Tống Thiếu Kiệt hiện sẽ không nhận ra, mà sớm thôi gã sẽ dần mất đi hứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vuc-liep-diem-su-thi/952271/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.