“Bạch!”
Bạch Hành cùng Tiểu Ngân đồng thời quay đầu lại.
“Lankers, gặp cậu thật tốt.”
Bạch Hành cười híp mắt cùng Lankers chào hỏi, ngay cả Tiểu Ngân cũng gật đầu.
Lankers khuôn mặt nhỏ nhắn phồng lên, đỏ hồng. Đôi mắt to tròn xoe trợn tròn lại càng thêm tròn, “Các anh tại sao ở chỗ này!”
Dĩ nhiên là ngữ khí mang theo một chút tức giận, ủy khuất cùng chất vấn.
“Bọn tôi chưa nói à?” Bạch Hành âm thanh ôn nhuận rõ ràng mang theo ngữ khí kinh ngạc, “Hai người bọn tôi cũng muốn tham gia cuộc thi này mà.”
Lankers chán nản, mệt cậu lúc trước còn thương tâm nửa ngày, thật vất vả quen được bạn đã nhanh như vậy liền phải chia ly, không nghĩ tới, không nghĩ tới hai người bọn họ vậy mà cũng tới tham gia cuộc thi!
Xoa xoa đỉnh đầu màu nâu của đứa nhỏ đang giận dỗi, Bạch Hành cười giải thích, “Xin lỗi, bọn tôi không phải cố ý gạt cậu. Chỉ là muốn cho cậu một điều bất ngờ, thật đó.” Thực sự không có ý khác.
Mắt to tròn xoe hướng nhìn ánh mắt chân thành của Bạch Hành, một hồi lâu sau, mới ngập ngập ngừng ngừng mở miệng.
“Vậy, về sau không được như thế.”
“Được.” Bạch Hành cười đáp ứng.
Tiêu Ngân trầm mặc đi theo bên cạnh Bạch Hành, nghe y cùng Lankers nói nói cười cười, thẳng đến Bạch Hành lặng lẽ vươn tay ra nắm tay hắn, giương mắt nhìn về khuôn mặt tươi cười như mộc xuân phong của Bạch Hành, trong ánh mắt mới hiện lên một tia thần sắc ấm áp.
“Bảo trì thể lực.”
Sau khi lại chạy một lúc, Tiểu Ngân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vu-dai-luc-hanh-ky/178228/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.