Năm mươi vạn kim tệ!!! – Ha ha ha, Bạch Hành mang theo nụ cười làm cho người ta như mộc xuân phong (ngồi trong gió xuân) rời khỏi cửa hàng tiêu thụ vật phẩm ma pháp Orly, thuận tay trả cho người đẹp phục vụ vừa rồi vẫn luôn giúp bọn anh mấy kim tệ, nhìn bộ dạng anh mặt mày tươi rói, mấy đồng tiền này đối với anh mà nói hẳn là không ít.
Rời khỏi cửa tiệm, Bạch Hành đột nhiên nhớ tới một sự kiện.
“Tiểu Ngân, người kia không có ác ý, anh hẳn là có thể cảm thấy được? Chẳng lẽ ông ta vừa rồi lòng mang ý xấu?”
Nghĩ đến vừa rồi lúc nhìn thấy hai mươi ba viên ma tinh cùng lông vũ của ma thú cấp bốn Lôi Ưng, vị cụ già râu tóc bạc trắng kia thoạt nhìn hòa ái dễ gần nhưng dùng động tác cùng thân hình chính mình cực kỳ không xứng nhanh nhẹn kích động đồng loạt bắt giữ tay của mình, sau đó bị Tiểu Ngân đùng đùng nổi giận tình cảnh thiếu chút nữa đem tay chặt bỏ, Bạch Hành thoáng cái đổ mồ hôi – Tiểu Ngân lúc ấy thật đúng là nghiêm túc, nếu không phải anh ngăn lại, tay của vị cụ già kia liền thực sự không còn.
“Hắn không có ác ý, nhưng mà ta không thích!”
Không thích y bị người khác đụng chạm, không hiểu sao, chỉ là không thích.
Nói xong, Tiểu Ngân giữ chặt tay của Bạch Hành.
Bạch Hành sửng sốt – quả nhiên Tiểu Ngân tuy rằng sống đã rất nhiều năm, nhưng tâm tính vẫn là một đứa trẻ, như vậy cũng rất đáng yêu.
“Được rồi, hai người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vu-dai-luc-hanh-ky/178221/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.