Maude có chút tức giận trừng mắt liếc Andreu da mặt dày không nên ở trong văn phòng của anh đợi. Nếu hắn ở, anh sẽ không thể toàn tâm toàn ý xử lý công chuyện đó!
Thật đáng ghét! Đôi mày xinh đẹp có chút ảo não khẽ cau lại. Đương nhiên buồn bực không chỉ có Andreu, làm Maude cảm thấy phiền lòng còn có chính anh. Vì sao lại chịu ảnh hưởng bởi người này chứ, trước kia không phải có thể rất giỏi xem nhẹ anh ta sao? Anh giương mắt nhìn thoáng qua Andreu, đối phương đang cười vô cùng xán lạn nhìn xem mình. Trong lòng lại là một trận phiền muộn. Đột nhiên, Maude dừng động tác viết. Andreu làm mình phiền muộn như thế, làm mình trong lòng cảm thấy không thoải mái như vậy, vì cái gì cho tới bây giờ không có nghĩ làm cho hắn biến mất đi? Ở trong Đại Chiến hại chết hắn cũng không phải là một chuyện khó, hơn nữa Maude tự tin là sẽ không làm bất luận người nào phát hiện ra chuyện này. Nhưng mà, cho tới bây giờ chưa từng có loại suy nghĩ tự giết chết Andreu đổi lấy bình yên ngày xưa… Dựa theo ý tứ trên sách, vậy mình hẳn là thích Andreu rồi? Đúng không? Bạch cũng nói qua anh có thể thích Andreu – nhưng mà vì sao Andreu vẫn là tên làm mình phiền lòng chứ, lẽ nào mình là bị cuồng ngược? Mặc dù trên sách nói sinh hoạt lâu dài ở dưới tình trạng âm mưu cùng đấu đá nhau người cũng rất dễ có tâm lý biến thái, nhưng mà trước đây anh không phát hiện mình thích bị ngược mà? Tương phản, Maude tự nhận là không thích cảm giác đau đớn và thống khổ. Vậy rốt cuộc có phải là bị cuồng ngược hay không… Maude cau mày, phương hướng tự hỏi lâm vào trong một khốn cảnh mới mẻ – hơn nữa, so với việc rốt cuộc có thích hay không Andreu, hiển nhiên hiện tại vấn đề tự hỏi này càng thêm quấy nhiễu Maude. Dù sao, anh từ nhỏ đã tài trí hơn người cũng là vô cùng kiêu ngạo, vốn ngay cả người thường cũng không thích thừa thừa nhận mình là biến thái, càng đừng nói Maude loại người cao ngạo này. Andreu vui mừng nhìn chằm chằm Maude thần sắc có chút buồn rầu. Anh tâm tình tốt lắm, đột nhiên cảm thấy trời xanh hơn, tuyết trắng hơn, ngay cả chiến trường Đại Chiến hình như cũng không có khủng bố như thế. Anh từng tuyệt vọng cho rằng đời này tình cảm của mình đều bị không được đáp lại bất cứ thứ gì, Maude tựa một người người băng, trong suốt long lanh, xa hoa, nhưng từ trong ra ngoài đều lạnh. Nhưng mà hiện tại, Maude cho tới bây giờ sẽ không chú ý người khác, cho tới bây giờ sẽ không vướng tâm tư ở trên người người khác đang bởi vì anh mà cảm thấy buồn rầu! Nhận thức việc này làm Andreu cảm thấy bay bổng. Hơn nữa, trở nên tham lam lên, anh bắt đầu khát vọng Maude đáp lại. Maude rối rắm nửa ngày mình rốt cuộc có phải là bị cuồng ngược không, ngẫu nhiên ngẩng đầu nhìn thoáng qua Andreu, phát hiện hắn vẻ mặt si ngốc nhìn xem mình, trên mặt lộ vẻ mặt cao hứng mà chờ đợi. Anh trong lòng lại một trận nổi nóng! Lược bớt một chút phiền muộn đem bút trong tay buông ra, văn kiện trên bàn sách thu dọn hết. Dù sao cũng không có tâm tình giải quyết mấy chuyện vụn vặt này, Maude đơn giản quyết định bỏ xuống việc này. “Maude, anh đi đâu?” Thấy Maude đứng dậy, Andreu cũng đứng dậy theo, mỉm cười hỏi. Maude rất không muốn để ý đến hắn. Thật sự! “Đi tìm Bạch.” Nhưng mà cái miệng của anh hình như không thể tự mình khống chế. “Tôi đi với anh nhé?” Andreu nhắm mắt theo đuôi đi theo phía sau Maude. Maude hít sâu một hơi, xoay người —— Hai người lúc này đứng hình! Đôi mắt xinh đẹp của Maude đột nhiên trừng lớn, không dám tin hoặc nói là suy nghĩ trống rỗng duy trì tư thế cùng Andreu hai môi dán dính. Vừa rồi phát sinh chuyện gì? Anh không kiên nhẫn xoay người, sau đó Andreu vừa lúc nghiêng thân về phía trước muốn cùng anh nói chuyện, vì thế môi hai người cứ thế vừa vặn dán vào nhau? Mới là lạ! Maude không phải dễ lừa như vậy, anh dám thề, vừa rồi Andreu tuyệt đối là cố ý vươn qua! Lại không phải tiểu thuyết, nào có chuyện đúng dịp như thế! Từ trong trùng kích hai người không cẩn thẩn hôn môi Maude phản ứng lại, hung hăng một phen đẩy Andreu đồng dạng một bộ biểu tình ngạc nhiên. Giả vờ đi! Anh cứ giả vờ đi! Maude sắc mặt đỏ bứng đẩy Andreu ra sau đó thuận tiện đưa ra một cái coi khinh thật thật bự. Lúc này, nhận thức chuyện ‘Andreu là cố ý’ ngược lại làm nhạt trùng kích do hai người hôn môi mang đến. “Anh, về sau cách tôi xa một chút.” Maude một cái ma pháp tấn công đang chuẩn bị lại bị Andreu phía trước tiến lên, ngăn cản dục động ngu ngơ của anh. Andreu biết lần thân mật ngắn ngủi này đã dừng ở đây rồi, vì thế giơ hai tay lên làm bộ dạng đầu hàng, hướng Maude ý bảo, anh sẽ không lại làm chuyện khác. Maude thẳng ngoắc ngoắc nhìn chằm chằm hắn ngoài miệng cười không ngừng được một hồi lâu, mới thả lỏng cơ thể xuống. “Tôi muốn đi tìm Bạch, không cho đuổi theo.” Lạnh như băng nói xong, Maude xoay người bước đi. Andreu lần này không đuổi theo nữa, đứng ở tại chỗ nhìn bóng dáng Maude rời đi. Thẳng đến thân ảnh của y rốt cuộc nhìn không thấy, Andreu mới bỏ xuống mặt cười thật tươi bò lên mặt của mình. Đầu lưỡi ái muội liếm qua môi của mình, phảng phất phía trên còn mang theo xúc cảm mềm mại của đôi môi phấn hồng của Maude. Trong lòng không ngừng tuôn ra bong bóng vui sướng, quả thật kiềm nén đến sắp văng ra ngoài. Andreu có một loại xúc động hóa thân thành thú đối với bầu trời tru lên! Vừa rồi Maude thế mà không có công kích anh! Vậy mà chỉ là trừng mắt nhìn anh một cái, không có hành động khác!!! Trời, điều này quả thật là, quả thật là chuyện tốt nhất trên thế giới! Giống như, không bao giờ có chuyện quá tốt nữa. Giáo dục nghiêm khắc từ nhỏ đến lớn làm anh kiềm chế lại xúc động biến thân của mình, nhưng mà nắm tay rất nhanh hung hăng hướng không trung đánh vài cái. Sau khi đem vui sướng trong trái tim thoáng phát tiết ra, Andreu lại bắt đầu nhớ lại xúc cảm tốt đẹp của đôi môi Maude. Mềm mềm ấm ấm, hình dáng đẹp đẽ mà gợi cảm, xúc cảm tuyệt vời… Nghĩ nghĩ, Andreu sắc mặt lúng túng, may mắn áo choàng pháp sư đủ rộng thùng thình, nhất là che giấu bộ vị đã nổi lên phản ứng của anh. Lại nói tiếp, Maude không chỉ có đôi môi xinh đẹp, mỗi một chỗ trên người đều rất đẹp, làn da trắng nõn bóng loáng có thể dùng xuyên suốt để hình dung, nhìn qua thì trơn bóng, không biết sờ lên thì cảm giác ra sao? Suy nghĩ hướng tới phương hướng phát triển không thể nói ra Andreu cứ như vậy đứng ở hơ trên đường tùy thời có người có thể xuất hiện ý *** nổi lên, may mắn Maude hiện tại đã rời đi, nếu không, anh chỉ sợ sẽ không sống quá dễ chịu… Maude biểu hiện khiếp sợ, kỳ thật trong lòng bối rối rời đi. Lấy thân phận của anh, chuyện *** loạn thấy qua thật sự rất nhiều, thậm chí ngay cả cường bạo cùng một chút chuyện ác liệt anh cũng không phải chưa kiến thức qua. Nhưng mà, chính anh lại cho tới bây giờ chưa có tham dự vào qua. Không phải cái gọi là kiên định mạc danh kỳ diệu. Nhưng mà anh cảm thấy loại chuyện này rất bẩn, cũng không thích chạm vào cơ thể của người khác, càng đừng nói để cho người khác chạm vào anh. Cho nên nói, chuyện vừa rồi kia, vẫn là anh – nụ hôn đầu! Cư nhiên cứ như vậy mạc danh kỳ diệu đã đánh mất?! Kỳ thật Maude cũng không phải rất để ý, đối với loại nụ hôn đầu cũng đêm đầu gì đó này, anh trong lòng thấy kỳ thật không phải quan trọng như thế. Có thể giữ đến bên giờ kỳ thật chính là tác dụng của kiêu ngạo cùng khiết phích của Maude. Nhưng vấn đề hiện tại là, đối tượng… Là Andreu! Nhớ khuôn mặt tuấn dật vừa rồi gần ngay trước mắt cùng xúc cảm mềm mại ấm áp của cặp môi kia, Maude cảm thấy trên mặt mình lại xuất hiện nhiệt độ lạ lẫm. Cước bộ tùy ý tiến tới, lúc Maude ý thức được anh đã đứng ở trước cửa phòng Bạch Hành cùng Tiểu Ngân. Không có nghe thấy âm thanh kỳ quái gì, nhưng Maude vẫn là không dám tiến lên. Ở trước lực lượng tuyệt đối âm mưu quỷ kế không hề có tác dụng gì! Đây là cảm giác của Maude đối với Tiểu Ngân. Rất ít người có thể làm Maude cảm thấy thất bại, Tiểu Ngân chính là một người trong đó, tuy nhiên hắn cũng không phải loài người mà là ma thú. Cặp mắt màu xanh biếc kia như là có thể nhìn thấu hết thảy, lập tức liền đâm thẳng tiến vào lòng của bạn, làm cho người ta có một loại cảm giác không có suy nghĩ gì trong đầu có thể trốn qua cặp mắt kia! Nếu cùng Bạch không phải bạn bè, Maude sẽ lựa chọn cách chỗ bọn họ thật xa, tuyệt đối tuyệt đối không có suy nghĩ gì trong đầu đối với bọn họ bất lợi. Không phải e ngại, việc này chính là lựa chọn thông minh của người thông minh, mà Maude cho tới bây giờ không cho rằng mình là một người ngu xuẩn! Hiện tại, anh cùng Bạch là bạn, đối với Tiểu Ngân kiêng kị như trước. Bởi vì nguyên nhân Bạch Hành, Maude đối với Tiểu Ngân càng tùy ý một chút, nhưng lại sẽ không đi chạm vào giới hạn của Tiểu Ngân. Tuy nhiên vừa rồi cùng Andreu nói muốn đến tìm Bạch Hành, nhưng Maude lần này quả thật là vô thức đến chỗ này. Hiện tại, anh có chút do dự, muốn rời đi hay không đây? Khoảng cách thời điểm lần trước anh rời đi cũng có thời gian vài ngày, bọn họ hẳn là làm xong rồi đi? Đang lúc do dự, cửa mở. Tiểu Ngân tóc dài màu bạc tán loạn xuất hiện ở cửa, một đôi mắt lạnh màu xanh biếc cũng kinh ngạc nhìn chằm chằm anh. Tiểu Ngân thẳng thắn đứng ở cửa, trên người khoác áo choàng pháp sư lỏng lỏng lẻo lẻo, ngực bóng loáng gợi cảm lộ ra hơn phân nửa, đang lãnh nghiêm mặt đứng ở đó, không mở miệng nói chuyện. Còn hơn gợi cảm của Tiểu Ngân, Maude càng chú ý cặp mắt lạnh băng đến xương kia. Thần sắc tựa hồ không có bao nhiêu sát khí. “Tôi là đến tìm Bạch.” Tiểu Ngân như trước không nói gì, chẳng qua thân thể lại lưu loát gọn gàng tránh ra. Sau đó phớt lờ Maude, xoay người đi vào phòng. Maude đi theo phía sau hắn, vào phòng liền thấy được Bạch Hành nằm ở trên giường nhìn qua có chút suy yếu. Thấy Bạch Hành cả người tản ra hơi thở ôn hòa, thần kinh cùng cơ thể của Maude lập tức đồng thời thả lỏng. Anh ngồi vào trên ghế cạnh giường – tận lực không ngồi vào trên giường thật to. Tiểu Ngân tiến lên ngồi vào trên giường, đem Bạch Hành nâng dậy để ôm vào trong lòng mình, làm một cái cầu nước hơi chút thêm nhiệt sau đó đút cho Bạch Hành uống. Kỳ thật trước khi Maude tiến vào Tiểu Ngân đã trị liệt qua cho anh, cho nên thân thể Bạch Hành cũng không phải rất khó chịu. Anh thoáng trừng mắt Tiểu Ngân một cái, lại trong lòng hạ quyết tâm, lần sau tuyệt đối không thể lại tùy Tiểu Ngân làm càn! Chẳng qua lại không phải đối hành động thân mật của Tiểu Ngân, an tâm thoải mái ở trước mặt Maude lủi vào trong lòng Tiểu Ngân, hưởng thụ chăm sóc của Tiểu Ngân, không e dè hành động thân thiết của hai người. Maude kiên nhẫn chờ Tiểu Ngân làm xong một loạt hành động đút đồ ăn. “Tôi nghĩ tôi có thể thích Andreu.” Lúc nói xong câu này, có một chút tâm không cam lòng cùng một loại cảm giác không thể hình dung bắt đầu nổi lên. Trong lòng có chút loạn… Nghe vậy, Bạch Hành cười. “Tôi lúc trước cũng nghĩ tới, anh hình như là thích Andreu. Chẳng qua cũng không dám khẳng định, chẳng qua hiện tại anh cũng đã tự mình nói vậy, xem ra hẳn là sự thật.” “Nhưng là vì cái gì là anh ta chứ? Anh ta như cũ làm tôi cảm thấy không được tự nhiên, còn cảm thấy phiền lòng? Tôi lại thích anh ta, tôi đây có phải là bị cuồng ngược không?” Bạch Hành ngạc nhiên, ngây ngẩn nhìn chằm chằm Maude khuôn mặt lại cực kỳ nghiêm túc. Nửa ngày, biểu tình dở khóc dở cười xuất hiện ở trên mặt anh. “Điều này thuyết minh anh là bị cuồng ngược?!” Nghĩ cái gì vậy? “Tôi không nói loại mức độ này rất sâu, là hơi chút có chút dấu hiệu, nhưng mà loại này không nghiêm trọng. Nếu không tôi vì sao lại thích anh ta?” Maude nhíu mày, “Cho dù không kì thị loại yêu thích đặc thù này, nhưng mà tôi vẫn là không hy vọng mình có loại yêu thích này, có phải là nên thừa dịp hiện tại tình huống còn chưa nghiêm trọng mà loại bỏ nó đi?” Bạch Hành nhiều lần quan sát, phát hiện Maude thật sự thật không có nói đùa sau đó, 囧 thôi. “Anh thật không phải bị cuồng ngược! Cái khác không dám nói, tôi dám cam đoan ít nhất anh thích Andreu chuyện này tuyệt đối không thể chứng minh anh có tiềm chất bị ngược.” Bất đắc dĩ thở dài, Bạch Hành còn nghiêm túc đối với Andreu cam đoan – Maude cái gì cũng tốt, lớn lên dáng người xinh đẹp cũng tốt, thông minh lại mạnh mẽ, chỉ là đối với mặt tình cảm hình như có chút – thiếu căn cơ… Cực kỳ tò mò, rõ ràng đối với âm mưu quỷ kế cùng những tâm tư ác độc của người khác chung quy có thể phân tích chính xác mà thấu triệt, vì sao khi chỉ cần đối diện mặt tình cảm lại ngu ngốc như vậy chứ? “Anh lầm trình tự cùng logic. Anh là bởi vì thích cậu ấy mới có cảm giác này, mà không phải vì cảm giác này mà thích cậu ấy.” “Đúng không? Hình như có đạo lý…” Maude bắt đầu trầm tư, một lát sau ngẩng đầu lên, nghiêm túc hỏi: “Tôi đây rốt cuộc vì sao lại thích anh ta vậy?” Tôi làm sao biết được?! —— Bạch Hành thật sự rất muốn thở dài. “Điều này phải chính anh nghĩ, chẳng qua cũng không cần đi vào chỗ bế tắc. Lại nói tiếp tôi cho đến bây giờ cũng không biết được Tiểu Ngân là vì sao lại thích tôi, cũng không suy nghĩ tôi rốt cuộc thích Tiểu Ngân chỗ nào. Nói cụ thể hình như cũng không nói nên lời, tóm lại hai người chúng tôi chính là hoàn toàn trọn vẹn nhận định lẫn nhau là được.” Maude có chút đăm chiêu gật đầu: “Yêu quả nhiên là một chuyện kỳ diệu ——” Bạch Hành nghe Maude tướng mạo như thần dùng ngữ khí vô cùng đứng đắn nói ra những lời này, nhất thời lại 囧. “Trên sách nói.” Maude bổ sung một câu, Bạch Hành mới rốt cuộc khôi phục thanh tỉnh. “Sau này sách phương diện tình yêu anh vẫn là không nên xem nhiều quá, chỉ tin sách không bằng không sách.” Maude ánh mắt chợt lóe. “Tôi đã thật lâu cũng không xem, là trước kia xem rồi nhớ rõ. Anh với Andreu hình như đều không thích tôi xem sách phương diện tình yêu.” “Ừ, xem như vậy đi. Bởi vì anh rất dễ bị xu hướng gì đó trên đó ngộ đạo, kỳ thật về tình cảm vẫn là phải dựa vào bản thân thể nghiệm. Anh trước kia cái gì cũng không hiểu, lập tức xem nhiều sách như vậy rất dễ dàng hình thành khái niệm sai lầm.” “À.” Vốn đang muốn hỏi Bạch Hành làm sao nói cho Andreu chuyện anh thích hắn Maude nuốt xuống vấn đề này, quyết định tự mình suy nghĩ. “Đúng rồi, vừa rồi tôi hình như là không cẩn thận cùng Andreu hôn môi.” Maude báo cáo nói, anh cảm thấy mình vẫn luôn hướng Bạch thỉnh giáo, Bạch cũng tận lực hết sức trả lời, hiện tại có một chút tiến triển tất nhiên là nên nói với Bạch Hành một tiếng. Vào lúc Bạch Hành thoáng ngây người, anh lại bắt đầu báo cáo cảm nhận hôn môi: “Tôi trước kia luôn nghĩ rằng loại chuyện này rất bẩn – ngoại trừ hai người các anh, nhưng mà hôm nay khi cùng Andreu không cẩn thận đụng tới hình như cũng rất thoải mái, môi anh ta rất mềm, hơn nữa chạm vào còn có thể có một loại cảm giác tê tê.” Bởi vì mất đi khống chế của Bạch Hành, cầu nước trôi nổi trên tay anh liền biến về lại nguyên tố nước. Mà bản thân Bạch Hành thì hoàn toàn phong hóa… “Có lẽ tôi hẳn là lại đi tìm Andreu thử xem.” Cuối cùng, Maude tổng kết nói. … Được nửa ngày, Bạch Hành mới tìm về lý trí tung bay xung quanh, thanh thanh yết hầu. “Khụ khụ, việc này, loại chuyện này anh nghĩ làm thì đi làm đi. Hôn môi quả thật rất thoải mái…” Mình rốt cuộc đang nói cái gì đây?!!! Bạch Hành trong lòng kêu rên… “Ừ, tôi đây liền trở về.” “Được, gặp lại.” “Đúng rồi, Maude, loại chuyện này cũng không nên nói với tôi. Đây là ngọt ngào chưa anh với Andreu mới có, chỉ cần hai người các anh biết là được.” Maude cước bộ dừng một chút. “Ừm.” Bạch Hành nhìn theo Maude đi ra phòng, đột nhiên có loại cảm khái nhà ta có con gái trưởng thành. Ngẫm lại, Andreu cũng rất không dễ dàng… Đột nhiên không biết nghĩ đến cái gì, Bạch Hành phốc xích cười một tiếng. “Em có chút hối hận, vừa rồi nên cùng Maude nói để anh ta trước khi nói rõ thông tri chúng ta một tiếng. Mặc kệ là phương thức nói rõ của Maude hay phản ứng lúc đó của Andreu em đều rất hiếu kỳ!” … Người đẹp hồ ly từ giữa hương vị ngọt ngào tỉnh ngủ dậy, sau khi nghỉ ngơi đầy đủ cảm giác mềm mại thoải mái làm nàng cảm thấy cảm giác rất tốt a. Mở mắt, quay đầu, vừa lúc thấy được khuôn mặt ngủ say của Tinh Linh. Miller là nằm nghiêng đối mặt với người đẹp hồ ly ngủ, hiện tại người đẹp hồ ly nghiêng thân mình, vừa lúc cùng hắn mặt đối mặt. Tinh Linh trên mặt trắng nõn tuấn mỹ hoàn toàn rút đi mệt mỏi trong Đại Chiến lúc trước, gương mặt ngủ an tường mà bình yên. Cực kỳ xinh đẹp. Người đẹp hồ ly bật cười thật tươi. Cục cưng đúng là xinh đẹp! Khó trách nàng trước kia liếc mắt thì nhìn trúng hắn, lần này sau khi trở về cục cưng sẽ phải cưới nàng đó, ha ha, thật sự là thật tốt quá. Lão cha khẳng định đã giúp nàng chuẩn bị tốt đồ cưới rồi… Đến lúc đó về nhà gả cho cục cưng, thật sự là thật tốt quá!! Thích ý bắn ra tưởng tượng cảnh tượng lúc mình gả cho Miller người đẹp hồ ly liền không chú ý tới tiếng cười kiềm lòng không đậu được của mình vốn đã làm tỉnh Tinh Linh. Miller mở mắt, trong đôi mắt xinh đẹp không có một tia buồn ngủ lưu lại. Đôi mắt hơi chút sắc bén lúc tiếp xúc đến khuôn mặt nhỏ nhắn lén vui vẻ của người đẹp hồ ly trở nên hòa nhã lên. “Cục cưng, chàng tỉnh?” Người đẹp hồ ly vui thích bổ vào trong lòng Miller. “Ừ, nàng sao sớm như vậy tỉnh rồi.” “Ngủ no thì dậy thôi.” Người đẹp hồ ly làm nũng ở trong lòng Miller cọ cọ, cọ đến nhiệt độ cơ thể Tinh Linh nào đó thẳng tắp bay lên. Cảm giác được dáng người trong lòng mềm mại lại lồi lõm hấp dẫn, Miller vội vàng đem người đẹp hồ ly đẩy ra, sau đó giả vờ rời giường. “Một khi đã nghỉ ngơi rất tốt chúng ta liền đến chiến trường đi!” Âm thanh có chút khàn khàn không rõ. Người đẹp hồ ly bị đẩy ra một chút cũng không phát hiện khác thường của Tinh Linh, vui vẻ gật đầu. “Được đó, hai chúng ta đây cũng vẫn phải hợp tác nha.” Nghĩ đến cái người đẹp hồ ly gọi là ‘Hợp tác’, Tinh Linh mặt tối sầm. “Không cần!” “A? Vì sao? Chúng ta đều thân mật như thế, không phải cũng đã làm sao? Đương nhiên phải cùng nhau hợp tác!” Chuyện này có liên hệ nhất định gì sao? Miller thần tình hắc tuyến nhìn xem người đẹp hồ ly, huống hồ, cái gì gọi là bọn họ đã ‘Đã làm’?! Căn bản là cái gì cũng chưa làm đó được không!!! Thật sự là nôn chết hắn! Sớm biết thế tối hôm qua còn không bằng trực tiếp ăn nàng rồi! Nghĩ đến ở trên chiến trường người đẹp hồ ly có thể sẽ lẫm lẫm liệt liệt nói cái gì bọn họ đã đã làm, nói đã từng thân mật, Miller mặt tối sầm. “Nghe lời, ở trên chiến trường không nên nói dạng lời đó.” “Vì sao?” Người đẹp hồ ly ủy khuất hỏi, nàng hiện tại vui mừng đến muốn đem chuyện này nói cho mỗi một người thấy qua! Miller thở dài. “Loại chuyện này là chuyện chỉ có người cực kỳ thân mật mới sẽ làm, như nàng cùng ta ——” Nhìn thấy người đẹp hồ ly hưng phấn gật đầu, khóe miệng Miller run run, “Nguyên nhân chính là vì chuyện rất tư mật, cho nên không thể cùng người ngoài nêu ra. Nàng chưa thấy qua cha mẹ nàng cùng những người khác nói chuyện phương diện này đúng không?” Người đẹp hồ ly cúi đầu, tự hỏi thật kỹ trong chốc lát. “Ừm, hình như vậy.” “Cho nên…” “Ta sẽ không theo người khác nói!” Người đẹp hồ ly lời thề sắt son cam đoan! … Cùng lúc đó, giới Vong Linh … Vua Vong Linh một đầu tóc ngắn màu đen vừa lòng nhìn xem Vong Linh Thánh cấp đen nghịt phía dưới, hắn gật gật đầu, vì quyết chiến sắp đến mà cảm thấy hưng phấn! Ngân Đế Chris, lần này không biết ngươi vẫn có thể chiến thắng ta hay không đây?! Còn có Bạch Hành, không biết ở dưới tình huống như thế, ngươi là sẽ thần phục với ta hay không đây? Ha ha ha, ha ha ha… “Chuẩn bị! Xuất phát!” Sau khi Vua Vong Linh hạ lệnh, đám Vong Linh Thánh cấp thành thành thật thật bắt đầu hướng tới phương hướng khe nứt không gian dời đi…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]