Hiện tại Ưng con lớn lên không ít, vấn đề là Gấu con cũng so với thời điểm mới nhận thức lớn lên không ít nha!
Lần này Bạch Hành không có như lần đầu tiên giống nhau chờ Ưng con cùng Gấu con từ trên bầu trời rơi xuống, mà là chủ động nghênh đón qua.
Lúc bay gần đến, một mảnh Đao Băng bay qua, Ruồi độc này tựa như giọt mưa giống nhau đều rớt xuống.
Ưng con bay đến phía trên Bạch Hành, nhẹ nhàng kêu một tiếng, tiếp theo liền buông móng vuốt quắp Gấu con.
Sau đó, cục lông nhỏ màu nâu liền thẳng tắp rớt trong ngực Bạch Hành.
Cơ thể Bạch Hành khẽ trầm xuống mới tiếp được Gấu con.
“Nhóc lớn lên không ít rồi.”
Anh đối với Gấu con một bộ dáng vẻ con rất vô tội nói.
Gấu con ha ha vui vẻ mở rộng miệng, miệng phát ra tiếng kêu hân hoan, Bạch Hành vui vẻ.
“Nhóc có biết không vừa này rất nhiều nguy hiểm đó, cứ như vậy tin tưởng Ưng con à?”
Đầu tròn lông xù của Gấu con gật.
Bạch Hành dùng sức xoa xoa cái đầu xúc cảm rất tốt của nó.
“Ưng con, xuống dưới.”
Đáng tiếc, hiện tại Ưng con đã không thể đứng ở trên bả vai hoặc là cánh tay của Bạch Hành. Cho nên, đối với Bạch Hành cùng Tiểu Ngân đồng dạng thân ở không trung, nó kêu vài tiếng.
Căn bản là không chỗ đặt chân nha, làm sao xuống dưới?
Bạch Hành sửng sốt, lập tức phản ứng lại lần này dù sao không phải trước đây khi lần đầu tiên gặp mặt.
“Vậy bay đi, đừng cách chúng ta quá xa.”
Ưng con kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vu-dai-luc-hanh-ky/1581959/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.