Nói cách khác, vừa rồi Rooney chỉ cần thuận tay một cái là có thể cứu được binh sĩ này.
Rooney ngây ngốc, ánh mắt dừng ở trên người binh sĩ mới chết không lâu.
Cậu ta có gương mặt bình thường, Rooney là một trưởng quan vui vẻ và hòa mình với binh sĩ dưới quyền, nhưng binh sĩ này cậu không biết. Có lẽ, cậu ta là thủ hạ của một người khác?
Nhưng cho dù như thế nào, cậu ta hiện tại nằm xuống ở đây, vĩnh viễn!
Biết đâu trong nhà của cậu ta còn có cha mẹ đang tha thiết bi thương lại mang theo hy vọng chờ cậu ta về nhà, biết đâu còn có một cô gái ở trong mắt người khác nhìn là bình thường nhưng trong mắt cậu ta là vô cùng xinh đẹp đang đau khổ chờ cậu ta trở về, chuẩn bị vui mừng hân hoan vì cậu ta phủ lên áo cưới, chuẩn bị rất tốt vì cậu ta sinh con dưỡng cái…
Rooney mạnh mẽ lau chà khuôn mặt một phen, vết máu trên tay quệt dính trên mặt vốn đã bẩn có vẻ càng thêm dữ tợn,
Không mở miệng.
Angie giúp cậu đánh rớt công kích bên người.
“Trưởng quan, cậu muốn chết sao?”
“Đương nhiên không muốn!” Nghĩ cũng không nghĩ phản bác, chỉ là trên khuôn mặt thiếu đi cợt nhả bình thường, trên mặt Rooney hiếm khi không có biểu tình gì.
“Ai cũng không muốn chết, cho nên, nếu nói có thể, hãy ở ngoài chiến đấu cứu giúp người bên cạnh đi.”
Angie bình tĩnh nói, như cũ bận rộn không thôi giúp Rooney động cũng không động ngăn bỏ hết toàn bộ công kích.
Rooney không thể trầm mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vu-dai-luc-hanh-ky/1581946/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.