Có thể nói sau khi đạt tới Thánh cấp Bạch Hành liền cách xa loại cảm giác mỏi mệt tiêu cực này. Liền ngay cả lúc ma lực và tinh thần lực tiêu hao không còn, gây cho anh nhiều hơn cũng là một loại cảm giác hư không năng lượng tiêu hao không còn chứ không phải cảm giác mệt mỏi bình thường trên ý nghĩa.
Hiện tại, anh lại rơi vào trong cảm giác mệt mỏi đã lâu.
Cơ thể trầm trọng không thể nhúc nhích, suy nghĩ cũng hỗn loạn không thể tự hỏi.
Có lẽ không phải đã lâu…Trước đó không lâu, anh đã từng lĩnh hội qua một lần cảm giác như vậy.
Mở to mắt, cảm giác cay xót lập tức tràn ngập mắt anh. Ngày hôm qua hình như khóc nhiều lắm – anh cả đời rớt nước mắt cũng chưa rớt nhiều bằng hai lần làm tình này.
“Tỉnh?”
Người nào đó thân nóng hầm hập giam cầm cơ thể của anh nói.
“Ừm.” Cuống họng cũng đau, còn khàn đến lợi hại.
Một cái cầu nước từ hư vô xuất hiện, lơ lửng ở trong không trung hướng môi của Bạch Hành.
“Trời a ——”
Bạch Hành rên rỉ một tiếng, nhìn xem bộ dáng thê thảm của mình.
Anh hiện tại đang nằm nghiêng ở trên da lông, sau lưng là ***g ngực nóng hầm hập của Tiểu Ngân, vấn đề là, nơi tầm mắt có thể nhìn đến trên người anh tất cả đều gần như nối liền thành một mảnh hồng hồng tím tím, Bạch Hành nhìn qua không giống như vừa mới trải qua một hồi chuyện yêu, mà là bị tra tấn quốc hình.
“Anh quả nhiên là dã thú mà.”
Anh la hô nói, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vu-dai-luc-hanh-ky/1581942/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.