Tóm tắt nội dung: Hương vị
Trên bàn cờ, quân trắng hạ xuống, quân đen không còn đường lui.
Một nước đi sai, cả bàn cũng đứt đoạn.
Lục Nhất Minh ngẩn người nhìn bại cục trên bàn cờ.
Thứ này đã lâu rồi anh không chạm tới.
Lén đánh giá thanh niên phía đối diện, đối phương vẫn còn dáng vẻ vân đạm phong khinh, không hề có dáng vẻ đắc ý khi chiến thắng.
Người này...
Chính là người trẻ tuổi lần trước mời đoàn người Lý Phi Vân vào phòng.
Hắn có phải là Trần Tam không?
Lục Nhất Minh đã bị ba Trần Tam làm loạn hết cả ruột gan.
Đạo gia hữu vân, một sinh hai, hai sinh ba, ba sinh vạn vật.
Nhưng, người sống lớn này rồi, cũng có thể một sinh hai, hai sinh ba sao?
Buổi sáng Trần Tam "mời" Lục Nhất Minh đến, nhưng chỉ ôn chuyện, chơi mấy ván cờ với Lục Nhất Minh.
Lục Nhất Minh chưa thắng ván nào.
"Nhất Minh, cậu vẫn như xưa," Trần Tam nhấp một ngụm trà, dường như tiếc nuối lại dường như dạy dỗ, nói, "Làm cái gì cũng không dùng tâm, cho nên cái gì cũng không làm được."
Lời nói thật này, Lục Nhất Minh nghe rất không thoải mái.
Nhưng giọng điệu này, thực sự rất giống với bạn ngày xưa trong ký ức của anh.
Trước đây, hắn nói chuyện lão luyện thành thụ, giống như một ông cụ non.
Đến tuổi này rồi, tư thái này có vẻ chững chạc hơn.
"Cẩn Chi huynh, mấy năm nay.... Anh du học thăng chức ở đâu?" Đầy bụng nghi ngờ, Lục Nhất Minh thật sự nhịn không được mà mở miệng.
"Thiên Tân, Thượng Hải, Đông Bắc, Hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-vat-nha-tui-muon-len-troi/930026/quyen-2-chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.