Ta nghĩ, ta nhất định là ngủ mơ rồi.
Nếu không , ta hẳn là đanglàm tổ ở một góc của võ quán, trong lòng ôm dụng cụ vệ sinh ,đầu từng chút từng chút ngủ gà ngủ gật, mà không phải là một mìnhcô độc đứng ở chỗ này.
Phía trước là nước sông mênh mông vô bờ cuồn cuộn, phía sau là núi đồi nối nhau liên miên không ngớt, trừ ta ,không có nửa điểm bóng người. Phóng mắt nhìn đi, chỉ thấy sóng nướcnhộn nhạo, trong tầm nhìn tất cả đều thê lương.
Ta cúi đầu nhìn thânthể của mình, một thân áo bào cổ quái màu xám nhìn không ra nhansắc , dùng nước sông làm gương soi mặt, lọt vào trong tầm mắt là mộtđầu tóc rối loạn như tổ chim . Tuy rằng quần áo có chút không thích hợp, mặt lại không thay đổi, vì thế ta ý thức được ta tới nơi này hẳnlà xuyên không .
Xuyên không thì thôi , nhưng trên người không tiềnkhông vật, cũng không có ai để có thể hỏi chuyện, làm cho người tađau đầu thật. Bất quá cái gọi là sơn đến cỏ xa tiền tất có lộ ( câu này mình tạm thời không dịch được ai biết chỉ mình bổ sung nhé ),đang trong lúc lo lắng , trên núi đột nhiên nhảy ra vài tên sơn tặchung thần ác sát , giương Cửu Long đại đao hướng ta đánh tới.
Tớitốt lắm, tuyệt! Bổn cô nương ta thích nhất chính là bị đánh cướp,kiếm khoản thu nhập thêm thôi, sao lại không được? —— đương nhiên, điều kiện tiên quyết là ta đánh thắng .
Ước chừng hơn nửa canh giờ sau,ta một thân quần áo thư sinh thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-van-tai-nguoi-dang-danh-don/174762/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.