Ta cảm thấy bệnh tình của ca ca không hề thuyên giảm. 
Lần trước ca ca đến, tuy rằng có chút uể oải, nhưng thân thể vẫn còn tương đối khỏemạnh. Tại sao lần này đến, lại gầy như vậy? Nhìn thấy thật khiến chongười ta đau lòng. Bởi vì chuyện của ca ca mà khiến ta cả ngày rầu rĩkhông vui, đến buổi chiều lại nghe nói Tâm Liên cô nương lặn lội từ TâyHồ mang cá đến cho ta, lại bị Mã Văn Tài ngăn ở bên ngoài, liền vô cùngtức giận, chạy đi lí luận với Mã Văn Tài. Người kia cư nhiên nghiêmtrang nói với ta, ta nghe lầm rồi, chẳng có ai đến tìm ta cả. 
Tên khốn nạn này, tưởng ta không biết hắn luôn đề phòng Tâm Liên cô nươngsao? Đừng tưởng ta không biết hắn đã làm những gì lúc không có mặt ta.Có lần, thừa lúc ta không chú ý, hắn lén bỏ vào trong chăn của ta hơnmười con cá chạch, làm ta sợ đến mức cả đêm không dám mò lên giường ngủ, ai, chuyện buồn này càng nhắc càng làm ta nản, tóm lại hơn một năm nayta đều bị hắn bắt nạt thảm hại, càng liều mạng phản kháng thì cuối cùngngười chịu thiệt vẫn là ta, cụ thể chi tiết có thể không đề cập đến. Bất quá, tuy là Mã Văn Tài thích ôm ôm ấp ấp ta, nhưng cũng không làmchuyện gì quá đáng, cho nên ta mới có thể tha thứ cho hắn nhiều lần nhưthế, nếu không, phỏng chừng ta cũng không thể bình an chung phòng vớihắn lâu như vậy. 
Đã hơn một năm rồi, trong trường cũng không cóthay đổi gì lớn, duy nhất có một chuyện thay đổi, đó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-van-tai-nguoi-dang-danh-don/1611767/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.