Thật vất vả trở lại phòng, ta lập tức nhảy vào trong, vội vàng đem cửakhóa chặt, chỉ sợ Tần Kinh Sinh sẽ đi vào phòng của mình. Trong phòngcũng không có người khác, Mã Văn Tài tựa hồ đang ngủ, ta cũng không muốn đánh thức hắn, liền đặt khay ở trên bàn, lại đi tìm một cái hòm cẩnthận đặt tờ giấy bán mình của Cốc Tâm Liên vào bên trong, chuẩn bị sẵnsàng để ngày mai cầm đi uy hiếp Vương Lam Điền.
Hôm sau khôngphải lên lớp, cho nên ta theo thường lệ lôi Kinh Thi và Luận Ngữ ra đọc, thuận tiện cũng luyện chữ. Sau khi hình thành thói quen viết chữ bằngbút lông, ta liền cố gắng tự mình viết, bởi vì lúc đầu Mã Văn Tài đều tự cầm tay ta mà viết, làm cho chữ viết của hai chúng ta giống nhau nhưđúc, khiến phu tử còn tưởng là Mã Văn Tài viết hộ ta, sau đó đem bài ragiáo huấn ta một trận. Cho nên ta quyết tâm tự mình học viết, cũng làmcho chữ viết mềm mại hơn, để không lẫn với chữ của Mã Văn Tài.
Lúc đang viết chữ, ta cảm thấy sau lưng có tiếng động nho nhỏ, ngay sau đó liền có người tới gần, nhanh như chớp ôm lấy vai ta.
Ta giật nảy mình, giây tiếp theo mới phản ứng được đây là Mã Văn Tài, chứkhông phải là Tần Kinh Sinh. Đều lại tại tên kia nửa đêm mộng du làm cho ta bị bóng ma tâm lý.
Mã Văn Tài người này cả ngày không có việc gìliền bắt đầu nắm tay nắm chân ta, khiến ta dần dần quen với hắn. Ta thấy cho dù hắn đang ốm thì động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-van-tai-nguoi-dang-danh-don/1611760/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.