Này, ông ta là gọi ta ư?
Ta bị dọa đến sợ hãi, theo bản năng giấu bàn tay ra sau lưng, nhưng lại cảm thấy không ổn, nhanh chóng ép sát haitay vào hai bên sườn, do dự đi đến chỗ Mã thái thú. Lúc đến gần, ta nghe thấy ông ta nói:
“Ngươi chính là Diệp Hoa Đường?”
Này, tanhớ lúc gặp ngài lần đầu tiên đã nói rồi mà, nhanh như vậy ngài đã quênrồi sao? Bất quá nếu như ngài đã đặt câu hỏi, ta cũng phải trả lời, liền cung kính cúi đầu đáp: “Tại hạ đúng là Diệp Hoa Đường, hân hạnh đượcgặp thái thú đại nhân.”
“Diệp hiền chất không cần đa lễ. Ngày xưa tavà cha ngươi cũng có quen biết, chính là sau khi hắn từ quan, lại chưacó dịp đến chơi. Không biết dạo này sức khỏe của hắn thế nào? Ta cũngrất muốn tới Thái Nguyên thăm hắn, chỉ đáng tiếc, công việc bận rộn,không kiếm đâu ra thời gian rảnh, Diệp hiền chất khi nào về nhà, nhớchuyển lời hỏi thăm của lão phu, cũng tạm coi như biểu lộ một chút tâmý.”
“Mã đại nhân khách khí rồi.” Ta vội vàng đáp lễ, “Cha ta nếu biết thái thú đại nhân nhớ đến hắn như vậy, trong lòng nhất định cũng sẽ rất vui mừng.”
Mã thái thú mỉm cười, lại nói: “Thấy Diệp hiền chất chiếu cố cho khuyển tử, lão phu cũng rất cảm kích. Bất quả loại tình cảm bạnbè này, cũng chỉ nên có giới hạn. Khuyển tử còn chưa hiểu chuyện, hiềnchất cũng đừng quá lao lực vì hắn, cứ mặc kệ hắn là tốt rồi.”
Lời này của ông ta ý muốn ta phân rõ giới hạn với Mã Văn Tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-van-tai-nguoi-dang-danh-don/1611752/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.