Đợi cho tất cả học sinh ào ào tụ tập đến giữa sân xong, Trần phu tử uynghiêm ngẩng đầu nhìn quét qua tất cả chúng ta một lượt, lớn tiếng nói:
“Thời gian một nén nhang đã hết, bản phu tử lúc này tuyên bố, trận đấu chấm dứt!”
Hắn sau khi nói xong, Vương Lan liền mỉm cười, trình sổ sách lên trước mặtTrần phu tử, cho hắn xem số lượng ghi chép lại. Trần phu tử liếc mắtnhìn sổ sách, nhếch môi, hai tay chắp sau lưng vội vàng đến xem hai cáilồng chứa con mồi, sau đó cẩn thận đếm số lượng từng con, mày bắt đầuhơi hơi nhíu lại, nhưng cũng không bộc lộ quá nhiều cảm xúc, chỉ lùi lại phía sau hai bước, ngẩng đầu lớn tiếng tuyên bố:
“Kết quả trận đấu, đội chữ Địa, thắng!”
Lương Sơn Bá lập tức tươi cười hớn hở, Tuân Cự Bá cùng với đám học sinh cònlại cũng vỗ tay hoan hô, mười phần cao hứng. Còn thành viên của đội chữThiên thì hồn phi phách tán, dường như không thể tin vào kết quả nhưvậy. Lương Sơn Bá sau đó quay đầu nhìn về phía Mã Văn Tài, lớn tiếngnói: “Văn Tài huynh, cảm ơn.”
“Văn Tài huynh đừng có quên đã đánhcược gì với Diệp huynh nha!” Tuân Cự Bá nhướn mày đột ngột phóng đến một câu, ta vốn định cười to, nhưng lại để ý thấy Mã Văn Tài bộ dạng cóchút chật vật, liền không cười nổi nữa, lo lắng nhìn hắn.
Mã Văn Tàixanh cả mặt, không trả lời, vội quay ngựa lại định đi, dường như khôngmuốn nhiều lời với chúng ta. Ta vốn đang định nói với hắn, lại thấy hắnlàm như vậy, nhất thời có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-van-tai-nguoi-dang-danh-don/1611745/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.