Nghĩa là hắn muốn ta làm việc của thư đồng sao?
Ta không hiểu.
Văn Tài huynh tình tính thực sự là ngày càng kì quái.
Giống như là ép người, nhưng cũng không hẳn là ép người. Tay ngươi bị thương, ta giúp ngươi làm chút việc, đó là đương nhiên, nhưng là giặt quần áovà các thứ linh tinh khác, đó là việc của thư đồng, thân phận của tahiện tại chí ít cũng coi là con nhà gia thế, làm sao có thể vô duyên vôcớ đi làm việc này? Bản thân ta thì cũng không sao cả, nhưng bị ngườikhác nhìn thấy thì cũng không tốt lắm.
“Chuộc tội thì chuộc tội,nhưng loại việc của tôi tớ này, xin thứ cho Diệp mỗ không thể đáp ứng.”Bởi vì nơi này có người ngoài, ta cũng không để ý nhiều đến Mã Văn Tài,mà là trực tiếp đi về phía Vương Huệ xin chút thuốc, rồi dùng ánh mắtbức bách Mã Thống hầu hạ công tử nhà hắn mặc quần áo, cùng nhau trở vềphòng. Bởi vì Mã Văn Tài bị thương, Mã Thống liền đi tìm phu tử thay hắn xin phép, ta lưu lại trong phòng giúp hắn bôi thuốc lên cánh tay. Trong quá trình bôi thuốc, ta phát hiện trên cánh tay hắn khắp nơi đều làsẹo, vừa thấy liền biết là vết thương cách đây rất lâu, hình như là bịngười dùng roi hoặc mộc trượng tạo thành.
Đây là có chuyện gì? Là aiđánh hắn! Động tác bôi thuốc của ta, vốn là rất mạnh tay, nhưng nhìnthấy tình huống này, lại lặng lẽ chuyển nhẹ. Mã Văn Tài hình như chú ýđến lực độ của ta có biến hóa, cũng cúi đầu nhìn thoáng qua cánh tay của mình, khóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-van-tai-nguoi-dang-danh-don/1611722/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.