Ôm…Ôm ta trở về
Ta bị từ này làm hỗn loạn, vội vã hướng Lương SơnBá để xác nhận lại, cũng tính toán khi trở về tìm Mã Văn Tài tính sổ.Lương Sơn Bá thấy thái độ của ta không ổn, liền bắt đầu nói quanh co,còn nói có lẽ là hắn nhìn lầm rồi, hình như là cõng trở về
== Này, loại chuyện này cũng có thể dùng từ “Giống như” sao? Ngươi đừng có nói lấy lệ a!
“Là cõng, là cõng trở về !” Lương Sơn Bá cuống quít ngăn lại ta, cố sứcgiải thích, “Diệp huynh ngươi đừng nóng giận, là ta nhìn lầm rồi, kỳthực ta chính là muốn nói, Văn Tài huynh đối với ngươi cũng không tệ,Diệp huynh ngươi cũng đừng luôn luôn cãi nhau với hắn. Mọi người dù saovẫn là ở chung một chỗ, vì sao không thể sống tốt? Giống như ta và AnhĐài vậy.”
Ngươi cùng Chúc Anh Đài là trường hợp đặc biệt đượckhông? Ngươi là người thành thật, Chúc Anh Đài tuy là có tính cáu kỉnhđại tiểu thư, nhưng cũng là người hiểu ý, ở chung cũng không phải quákhó, huống hồ là Chúc Anh Đài kia thích ngươi, làm sao nỡ khiến ngươikhó xử? Nhưng mà cái tên Mã Văn Tài kia, cả ngày kì quái, động chút làcáu giận, muốn ta phải thế nào tốt đẹp sống chung với hắn?
“Ainha, Diệp huynh!” Lương Sơn Bá thở dài, liên tiếp vỗ vai ta, thoạt nhìncòn muốn khuyên ta, sau lại vẫn là không nói tiếp, ngược lại nói, “Đúngrồi Diệp huynh, ta còn chưa kịp hỏi ngươi, đã nhiều ngày xuống núi, kếtquả thế nào?”
“Gì? Chúc Anh Đài không có nói cho ngươi sao?Chúng ta đều là cùng nhau xuống núi.” Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-van-tai-nguoi-dang-danh-don/1611720/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.